“Thưa anh, mời vào đây ạ,” nhân viên phục vụ dừng lại trước một phòng riêng cổ kính, trên mặt nở nụ cười chuyên nghiệp, “Anh có cần gì cứ gọi tôi bất cứ lúc nào.”
Thẩm Lục Dương cảm ơn anh ta một tiếng, sau đó gõ cửa.
Bên trong vọng ra một tiếng “Vào đi”.
Thẩm Lục Dương và Tạ Nguy Hàm nhìn nhau, đối phương lập tức hiểu ý cậu, khẽ lùi lại nửa bước, ra hiệu để cậu vào trước.
Thẩm Lục Dương đẩy cửa, giữa những món đồ trang trí non nước trang nhã, cổ xưa trong phòng, cậu nhìn thấy Đoạn Thần và Thẩm Chấn Triết đang ngồi đối diện nhau.
Chỉ nhìn mặt, Đoạn Thần và Thẩm Chấn Triết người nào người nấy đều trông rất đàng hoàng. Còn bản chất bên trong thì không biết được.
Thấy cậu, Thẩm Chấn Triết ngược lại tỏ ra bình thản, khẽ gật đầu: “Qua đây ngồi đi, đây là Đoạn Thần, hai đứa gặp nhau rồi.”
Mi mắt Đoạn Thần hơi nhướng lên, từ trong mũi phát ra một tiếng “ừm” ngắn gọn, coi như chào hỏi.
Hôm nay Thẩm Lục Dương chỉ đi làm bình thường nên ăn mặc rất tùy tiện, một thân đồ thể thao hoàn toàn không hợp với không khí ở đây. Nhưng cậu cũng không cảm thấy có gì, bèn tiến lên một bước, rồi hơi nghiêng người, chờ đợi.
Ngay lúc Thẩm Chấn Triết khẽ nhíu mày, bên ngoài lại có thêm một người bước vào.
Khi nhìn thấy khuôn mặt tao nhã ấm áp đó, sắc mặt Thẩm Chấn Triết biến đổi, anh ta lập tức đứng dậy, vẻ mặt căng thẳng thấy rõ bằng mắt thường.
“Ngài Tạ,” Thẩm Chấn Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682890/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.