Về trường, bốn học sinh lập tức bị phụ huynh bắt về, đình chỉ học một ngày để cảnh cáo.
Thẩm Lục Dương làm nhân vật chính trong “Hăng hái làm việc nghĩa”, được lãnh đạo nhà trường nhất trí khen ngợi, còn bảo tuần sau sẽ tiến hành “Nghiêm túc phê bình” và “Chính thức khen ngợi”.
Thẩm Lục Dương chỉ quan tâm đến tiền lương của mình, quanh quanh quẩn quẩn hỏi lãnh đạo mấy câu, mà câu trả lời từ đám cáo già toàn lấp lửng mập mờ.
Thẩm Lục Dương thở dài, xem ra là không đùa rồi.
Nhà giáo nhân dân cũng phải ăn cơm mà.
Cậu vừa đến cửa văn phòng tổ khoa học tự nhiên đã gặp Thời Phàm.
Thời Phàm cười dịu dàng: “Thầy Thẩm không bị thương chứ?”
Thẩm Lục Dương chào hỏi: “Không có, đều là học sinh cả. Thầy Thời mới dạy xong à?”
Thời Phàm: “Ừm, ra ngoài hít thở không khí.”
Thời Phàm có diện mạo kiểu Trung Quốc điển hình, ngũ quan thư sinh anh tuấn*, dáng người cao gầy, khí chất sáng sủa, thoạt nhìn ôn hòa trầm ổn, vẻ ngoài không mang tính công kích.
*Gốc là Thanh tuyển [ 清隽]: cũng có nghĩa là “thanh tuấn”, có 3 nghĩa cơ bản là: 1. thanh cao vượt trội, 2. trong sạch, sâu sắc, 3. tuấn tú, khôi ngô. Hầu hết thời gian mọi người đều yên lặng soạn bài, thỉnh thoảng sẽ nói chuyện phiếm nhưng cũng không được nhiều. Có thể do filter đồng nhân văn nên Thẩm Lục Dương cảm thấy y rất đáng thương. Trông y thanh liêm tuấn tú, cơ thể lại gầy yếu, đáp ứng đủ tiêu chí dễ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-giup-vai-chinh-thu-thoat-khoi-ke-dien-toi-bi-nham-den/4682865/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.