Mười một giờ trưa, đầu bếp Trình bước vào bếp của nhà hàng ‘ngon lại đến’, nhìn thấy Kỷ Thương Hải đang đứng trước bồn rửa, đeo găng tay cao su rửa rau.
Anh Trù tiến lên ba bước, dụi dụi mắt, vẻ mặt đầy kinh hãi rồi lùi lại ba bước.
“Làm gì vậy?” Chú Hầu mắng anh ta, “Sáng sớm tới nhà hàng nhảy tapdance à?”
Anh Trù: "Ai đây?"
Chú Hầu: "Hỏi Trịnh Hùng ấy."
Anh Trù tìm Trịnh Hùng: "Cậu ta là ai vậy?"
Trịnh Hùng ngậm điếu thuốc trong miệng, nghĩ tới thực đơn hôm nay: "Nhân viên phục vụ mới tuyển.”
Anh Trù: “Cửa hàng của chúng ta có tuyển nhân viên phục vụ dựa theo tiêu chuẩn của cái đẹp không?”
Trịnh Hùng thổi ra một vòng khói: "Không, nếu có tôi sẽ không tuyển cậu đâu."
Đầu bếp Trình vỗ bàn: "Tôi bị sao vậy! Dù không đẹp trai lung linh nhưng tôi còn có mũi và mắt mà!"
"Ừ, đi làm việc đi." Trịnh Hùng xua tay đuổi mọi người đi.
Đầu bếp Trình buồn bã lẩm bẩm một mình rồi quay trở lại phòng bếp, trao đổi tên với Kỷ Thương Hải, coi như làm quen.
Mười một giờ rưỡi, khách hàng lần lượt đến dùng bữa, nhà hàng trở nên đông đúc.
Mười hai giờ, sau giờ tan học, Trịnh Thư Thanh đến nhà hàng, cô cất cặp sách vào phòng nhân viên, vừa vào bếp đã nhìn thấy Kỷ Thương Hải.
“A!” Trịnh Tư Thanh kinh ngạc la lên: “Anh tốt bụng, sao anh lại đến đây?”
Kỷ Thương Hải lời ít mà ý nhiều: "Vân Phàm kêu anh tới nhà hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360865/chuong-77.html