Nghe vậy, Lăng Vân Phàm sửng sốt, khẽ mở miệng: "Hả?"
Kỷ Thương Hải cụp mắt xuống, nhẹ giọng nói: "Hôm nay giáo viên s.inh lý nói một omega có 80% khả năng sinh ra một omega, mẹ tớ là một omega, cho nên rất có khả năng tớ cũng là omega."
Lăng Vân Phàm thầm nghĩ: Không đúng, mình có nhớ giáo viên đã nói sự kết hợp giữa beta và omega mới có 80% cơ hội sinh ra omega mà, vậy ba của Kỷ Thương Hải là beta sao?
Không, không, đây không phải là trọng điểm.
Mấu chốt là tại sao Kỷ Thương Hải lại đột nhiên nói như vậy.
Lăng Vân Phàm nhớ lại những lời không hay vừa rồi của đầu húi cua, sự hoảng loạn và phản kháng của những học sinh có thể sẽ phân hóa thành omega trong các cuộc trò chuyện với nhau, cậu ngay lập tức hiểu ra điều gì đó.
Lăng Vân Phàm kiêu ngạo đến nỗi bay lên trời cao, buột lời mà hứa hẹn: "Cậu đừng sợ, nếu cậu thực sự phân hóa thành omega, tớ sẽ luôn bảo vệ cậu, không để cậu bị bắt nạt và giúp cậu đánh đuổi tất cả những kẻ có mưu đồ gây rối đối với cậu. Cậu yên tâm, tớ nói được là làm được."
Kỷ Thương Hải nở nụ cười, hắn hỏi: "Luôn luôn?"
"Ừ!" Lăng Vân Phàm gật đầu, "Chúng ta là bạn bè mà! "
Khóe môi đang nhếch lên của Kỷ Thương Hải hơi hạ xuống.
Sắc trời chạng vạng tối, ánh tà dương xuyên qua tầng mây mỏng, khiến cho bóng của những tòa nhà cao tầng dựng đứng cực dài, từ đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360805/chuong-17.html