Trong học kỳ hai của năm lớp 11, mùi thuốc súng không mấy tốt đẹp giữa Lăng Vân Phàm và Kỷ Thương Hải cách mười con phố cũng có thể ngửi thấy.
Đầu tiên, nếu hai người gặp nhau trong hành lang hay cầu thang, Lăng Vân Phàm sẽ trực tiếp quay đầu bỏ đi, cũng chẳng thèm ném cho Kỷ Thương Hải một sắc mặt tốt nào.
Sau đó, đến nhóm nghiên cứu kéo dài một tuần, Lăng Vân Phàm và Kỷ Thương Hải tình cờ chọn vào cùng một nhóm. Lăng Vân Phàm vẫn đang suy nghĩ nên làm gì, thì Kỷ Thương Hải chỉ đến có một ngày, sau đó xin nghỉ phép nửa tháng, không đi học cũng không có tham gia các hoạt động của nhóm.
Rồi đến buổi tự học buổi tối, nếu hắn đọc đến mười giờ, cậu cũng sẽ đọc đến mười một giờ. Cuối cùng, trong giảng đường tự học buổi tối, hai người bướng bỉnh đến nỗi bảo vệ phải tới đuổi đi: "Hai đứa học sinh kia, làm gì thế! Tiết tự học buổi tối đã kết thúc bao lâu rồi, sao còn chưa về! Kéo công tắc ngay đi biết không? Hai đứa định dọn giường ra đây rồi ôm nhau tâm sự hay gì?"
Điều kỳ quái nhất là đại hội thể thao
Một người giành chiến thắng ở mảng nhảy cao 800 mét và 5.000 mét, người còn lại giành chiến thắng ở mảng nhảy xa 100 mét và 200 mét.
Cuộc chạy tiếp sức của lớp thậm chí còn hấp dẫn hơn, Lăng Vân Phàm và Kỷ Thương Hải lần lượt là lá cờ cuối cùng của hai lớp, tình cờ hai lớp lại rơi vào cùng khung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360791/chuong-3.html