Lăng Vân Phàm lấy tay phải che miệng và mũi, dùng tay trái gõ nhẹ vào cánh cửa gỗ sơn xanh lục của nhà kho thiếc, trầm giọng hỏi: "Bạn học, cậu không sao chứ? Có muốn giúp gì không?"
Trong phòng không có động tĩnh.
Lăng Vân Phàm lo lắng, người bên trong sẽ không ngất đi chứ?
Cậu với tay định gõ thêm lần nữa, lực lần này có hơi mạnh, làm cánh cửa hé ra một khe hở nhỏ.
Cửa không khóa.
Lăng Vân Phàm sững người một lúc, sau đó đưa tay đẩy cửa ra.
Mùi thơm béo ngậy của phô mai và bơ ập tới, thân là một Alpha, Lăng Vân Phàm đột ngột lùi về phía sau vài bước.
Bất quá Lăng Vân Phàm không ở trong thời kỳ động d.ục. Mặc dù tim cậu đập nhanh hơn và khuôn mặt đỏ bừng vì ngửi thấy mùi pheromone, nhưng cậu vẫn có sự tự chủ. Lăng Vân Phàm cố gắng nín thở và bình tĩnh bước về phía trước để kiểm tra tình hình trong nhà kho thiếc.
Trong phòng, một thiếu niên mảnh khảnh, có làn da trắng trẻo đang ngồi trên chiếc đệm mềm ở góc thường dùng để gập bụng, hai tay đặt trên chân, đầu vùi vào đầu gối.
Nghe thấy tiếng mở cửa, cơ thể thiếu niên run lên, cậu ta ngẩng đầu lên thở d/ốc, đôi mắt cậu ta đầy sương mù vì hơi nóng từ cơ thể.
"Bạn học, cậu không sao chứ, cậu có cần uống thuốc ức chế gì không..." Lăng Vân Phàm nhìn thấy khuôn mặt của thiếu niên, đột nhiên ngừng lại.
Mẹ kiếp, đây chẳng phải là omega như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-vo-mat-tri-nho-tinh-dich-noi-toi-la-ban-trai-han/3360790/chuong-2.html