Chương 37
Quan chức phụ trách quản lý nhà tù, Sử Trí, đang trò chuyện phiếm với thuộc hạ bỗng thấy một chiếc xe ngựa cũ nát đang tiến lại từ xa.
Nhà tù phía nam của y bình thường cũng có kha khá người tới nhưng đều là quan chức quyền quý, hiếm khi có chiếc xe ngựa rách nát như vậy đến.
Y còn tưởng lại là kẻ nào đến hóng chuyện.
Vừa định phái người đi đuổi thì thấy một người mặt mày say xỉn lảo đảo, tập tễnh bước ra.
Sử Trí lập tức biết người này là ai — Nhị hoàng tử đương triều, Tạ Hạc Diệu.
Y lập tức chạy nhanh đến, nịnh nọt đưa tay ra muốn đỡ Tạ Hạc Diệu xuống.
Tạ Hạc Diệu nhìn tay y cười nhạt nhẽo: "Không cần nịnh bợ bổn vương."
Nói xong, hắn gạt tay Sử Trí ra, tập tễnh xuống xe: "Người mà các ngươi vừa mới giam vào hai hôm trước, đưa ta đi gặp hắn."
Sử Trí vâng một tiếng, vội vàng quay người dẫn Tạ Hạc Diệu đi vào trong nhà tù.
Trong lòng lại thầm thì.
Không biết người kia rốt cuộc là ai, đã phạm tội gì mà lại bị Chưởng ấn đích thân giam vào đây.
Cũng không biết người kia rốt cuộc biết điều gì, mấy ngày nay, Thái tử, Nhị hoàng tử, các loại người đến thăm không ngớt.
Thôi đi thôi đi, không biết cũng tốt.
Biết quá nhiều là mất đầu đấy.
Sử Trí thu lại suy nghĩ, cắm đầu đi, vì cầu thang quá tối và yên tĩnh, sự chú ý không khỏi đặt vào tiếng bước chân của Tạ Hạc Diệu truyền đến từ phía sau.
Vì chân có thương tích, bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818143/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.