Chương 36
Tạ Trường Sinh chỉ cảm thấy toàn thân nóng bừng, trong lòng như có một ngọn lửa vô danh đang bùng cháy, muốn tìm lối thoát.
Y rất khâm phục bản thân vẫn có thể duy trì lý trí phân tích:
Ly rượu đó y chỉ uống một ngụm, cho dù có thuốc, dược tính cũng sẽ không quá lớn.
Phản ứng của y mãnh liệt như vậy, hẳn là do cơ thể khỏe mạnh, máu lưu thông tốt, đẩy nhanh quá trình tuần hoàn của thuốc.Thêm vào đó, từ khi xuyên thư đến nay, y luôn nơm nớp lo sợ. Cái đầu còn đang treo trên dây quần*, làm sao có thời gian mà d*m d*c được.
(挂在褲腰帶上: treo trên dây lưng/quai lưng quần — đây là cách mô tả các nhân vật trong truyện võ hiệp mang đầu người như chiến lợi phẩm (thường là địch nhân bị giết).
"Tiểu điện hạ?" Giọng Cố Phi Y cắt đứt suy nghĩ của Tạ Trường Sinh.
Tạ Trường Sinh sực tỉnh, kéo kéo cổ áo, quay đầu nhìn Cố Phi Y: "Ta không sao, chỉ là nóng thôi."
Ánh mắt Cố Phi Y lướt qua xương quai xanh ửng hồng của Tạ Trường Sinh, trực giác mách bảo có gì đó không ổn.
Hắn vươn tay nắm lấy cổ tay Tạ Trường Sinh, rồi lại lật tay dùng bốn ngón tay giữ lấy mạch đập.
Tạ Trường Sinh hỏi: "Ngươi biết bắt mạch sao? Thế nào, ta khỏe như một con trâu đúng không?"
Cố Phi Y không đáp, rủ mắt một lát rồi lại ngẩng lên.
Hắn thấy khuôn mặt trắng bệch của Tạ Trường Sinh đã ửng hồng, khẳng định nói: "Tiểu điện hạ, người trúng xuân dược rồi."Hắn hỏi Tạ Trường Sinh: "Cảm thấy thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818142/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.