Chương 23
Cố Phi Y ngước mắt: "Sao thế?"
Đương nhiên Tạ Trường Sinh sẽ không nói cho hắn biết phát hiện của mình.Chỉ nói: "Cố Phi Y, con chó nhỏ của ta. Ngươi đã hứa sẽ tặng ta chó nhỏ, ta mới nghe lời ngươi."
Mặc dù đã nói ra, nhưng Tạ Trường Sinh trong lòng cũng hiểu rõ.
"Sẽ tặng chó nhỏ cho y" có lẽ là thủ đoạn trì hoãn của Cố Phi Y.Chỉ cần con chó nhỏ không ở trong tay y, Cố Phi Y có thể dùng lý do này để khống chế y mãi mãi.
Quả nhiên Cố Phi Y nói: "Đừng vội."
Hắn cầm một chiếc khăn tay trắng muốt, thong thả lau miệng cho Tạ Trường Sinh.Đầu ngón tay lạnh lẽo cách lớp khăn mềm mại ấn lên miệng Tạ Trường Sinh, lau đi lau lại mấy lượt Cố Phi Y mới hài lòng rụt tay về: "Vài ngày nữa bệ hạ sẽ đi săn mùa thu. Đợi khi về, ta sẽ đích thân mang chó nhỏ của điện hạ đến tặng điện hạ."
Tạ Trường Sinh ngây người "ồ" một tiếng nhưng trong lòng lại cố gắng nhịn cười.
Lão hoàng đế chìm đắm trong tửu sắc, cơ thể đã sớm bị rỗng ruột.
Ba người con trai, một kẻ bệnh tật, một kẻ què, một kẻ ngốc.
Săn mùa thu ư?
Cái này thì săn kiểu gì đây?
Cố Phi Y không biết Tạ Trường Sinh đang nghĩ gì trong lòng, suy nghĩ một lát, bàn tay khẽ vỗ vỗ vào đùi mình: "Lại đây."
Tạ Trường Sinh ngơ ngác nhìn hắn, không hiểu: "Đi đâu?"
"Lại đây, ngồi lên đùi ta.”
"Ta có lời muốn dặn dò tiểu điện hạ."
Tạ Trường Sinh lập tức lắc đầu lia lịa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-ngu-ta-bi-chuong-an-am-lanh-doi-theo/4818129/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.