Giang Thu Ngư cụp mắt nhìn xuống, chỉ thấy một tia ma khí nhạt nhòa như con rắn nhỏ linh hoạt, quấn quanh bắp chân nàng, khi Giang Thu Ngư nhìn sang, nó còn không an phận vặn vẹo uốn éo, trông rất ngang ngược.
Giang Thu Ngư: ...
Giang Thu Ngư quay đầu nhìn Lâm Kinh Vi đang ngồi bên cạnh, biểu cảm trên mặt người này vẫn lạnh nhạt bình tĩnh, như thể người lén lút làm chuyện xấu không phải nàng.
Chuông nhỏ bên hông bị ma khí khẽ chạm, lập tức phát ra tiếng leng keng, Giang Chiết Lộ bên kia màn sáng mơ hồ nghe thấy, mở to mắt nhìn Giang Thu Ngư mặt đỏ bừng, biểu cảm lập tức có chút ám muội.
Khi vừa nhìn rõ Giang Thu Ngư nằm trên giường, Giang Chiết Lộ đã có một suy đoán mơ hồ.
Lúc này thấy Giang Thu Ngư yếu ớt không xương, Giang Chiết Lộ càng khẳng định phỏng đoán của mình, vậy vết đỏ trên cổ Ma Tôn không phải bị thương, mà là...
Giang Chiết Lộ cười hắc hắc, lộ ra 'nụ cười của dì', ánh mắt không ngừng đảo qua Giang Thu Ngư và Lâm Kinh Vi, mặt đầy chữ "Ta đã nhìn thấu các ngươi".
Giang Thu Ngư hít sâu một hơi, không ngờ mình lại mẫn cảm đến thế, chỉ bị ma khí chạm vào eo thôi, Giang Thu Ngư đã mềm nhũn cả người, tay cũng không nhấc nổi.
Quả nhiên mấy ngày nay quá hoang đường.
Giang Thu Ngư nghĩ ngợi, mặc kệ thân thể mình nghiêng ngả, ngã vào người Lâm Kinh Vi, bàn tay thuận thế đè lên mu bàn tay Lâm Kinh Vi, lặng lẽ nhéo nhéo.
Tóc mai quét qua cổ Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-chet-nu-chu-vi-ta-nhap-ma/4692819/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.