Cánh cửa ngoài WC bị đập mạnh từ bên ngoài, âm thanh Từ Khải vang lên, "Nhan Thanh, mày rớt xuống hố phân hả? Còn muốn ngồi xổm bao lâu nữa? Đi học!"
Nhan Thanh ngồi ở trên bồn cầu, thần sắc ngưng trọng tự hỏi nhân sinh.
“Tao không còn mặt mũi để sống, tao không ra đâu."
“Còn không phải là tiểu HT sao? Này tuổi rồi chưa từng xem chứ? Đừng ngại, ra đi, nếu không lát nữa lại đi trễ thì thầy cô lại ghim cho xem."
Nhan Thanh mở cửa đi ra, đến rửa tay tại bồn rửa.
Từ Khải ở phía sau nói: “Mày ở trong WC lâu vậy không sợ bị thúi chết hả?"
Nhan Thanh rửa xong, lấy khăn giấy xoa xoa, khó chịu nói: "Mày làm như bố giống mày à, đi ẻ còn thối đến WC nữ cách vách."
Từ Khải nghẹn đỏ mặt, nói: “…… Lăn, lần đó là do tao đau bụng.”
Nhan Thanh vui vẻ, nói: “Vậy tao nói cũng không sai, cớt của mày thúi lắm."
Từ Khải đuổi theo Nhan Thanh đánh, rất nhiều lần thiếu chút nữa dẫm đến chân Nhan Thanh, cậu che chở đôi giày dưới chân la gào: "Tao đệt, Từ Khải mày kiềm chế một chút, đừng có lấy đôi giày giẫm qua cứt đái của mày để giẫm lên đôi giày số lượng có hạn của tao, bằng không mày chết với tao."
Hai người truy đuổi, Nhan Thanh bỗng nhiên cảm giác trên bàn chân trầm xuống, giày của cậu lập tức bị in một dấu giày ẩm ướt dơ hề hề.
Đây là đôi giày chơi bóng bản giới hạn mà cậu tha thiết mơ ước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-a-bai-lo-toi-mang-thai-con-cua-phan-dien/2826143/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.