Ba người vội vã chạy về phòng học, chủ nhiệm lớp đang đang dùng bút trình chiếu đổi slide ở trên bảng.
Từ Khải cùng Vĩ Ngư đều có chút sợ chủ nhiệm lớp, tránh ở phía sau Nhan Thanh, rụt đầu như muốn giấu chính mình đi.
Nhan Thanh nhìn hai thằng bạn không có tiền đồ, gõ đầu từng người sau đó thẳng sống lưng, đúng lý hợp tình kêu: "Báo cáo!"
Gọi lần đầu, âm lượng bình thường.
Chủ nhiệm không phản ứng, có vẻ như không nghe thấy, còn học sinh trong lớp thì xôn xao lên.
"Báo cáo!" Nhan Thanh đề cao âm lượng.
Chủ nhiệm chỉ là nghiêng nghiêng nhìn thoáng qua, người có mắt đều nhìn ra được ông hiện tại thực tức giận.
Khoảng cách thất khiếu bốc khói chỉ có một bước xa.
(Thất khiếu là 2 tai, 2 mắt, 2 lỗ mũi, một cái mỏ) bốc khói
Nhan Thanh hít sâu một hơi.
"Báo cáo!"
Thanh như chuông lớn.
Chấn đến bạn nữ bàn đầu suýt chút nữa đều bị doạ làm rơi bút.
Ngay cả ngồi ở trong góc phòng học, bạn cùng bàn đều ngẩng đầu lên nhìn về phía cậu.
Chủ nhiệm tức giận đến thiếu chút nữa bẻ gãy bút trình chiếu trong tay, thái dương nổi gân xanh, hít sâu mấy cái mới quay đầu nhìn về phía Nhan Thanh: "Mấy đứa đừng nghĩ sẽ được vào học, ra ngoài đứng cho thầy."
(Lúc đầu tôi tưởng là cô vì thấy ghi là nàng, mọi người cho mình hỏi lão ban nghĩa là gì với, chủ nhiệm lớp đúng ko)
"Vâng ạ." Nhan Thanh cà lơ phất phơ xoay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gia-a-bai-lo-toi-mang-thai-con-cua-phan-dien/2826141/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.