Chương trước
Chương sau
Nhan Thanh nhìn tài khoản nhiều ra tới một chuỗi con số, cười mị mắt.

Cậu nhìn Từ Khải và Vĩ Ngư đang quỳ trước mặt cậu cầu cứu viện, mừng rỡ cười ha ha.

Các bạn học trong lớp đa số đều thảm giống như bọn Từ Khải, gần như tất cả mọi người đều thua cược.

Không nghĩ tới, cốt truyện làm ba ba ăn mệt, ba ba còn có thể dựa cái này làm nhiều người ăn mệt như vậy.

Nhan Thanh cười đến đôi mắt hơi hơi nheo lại, giống một tiểu hồ ly giảo hoạt.

Từ Khải cùng Vĩ Ngư mỗi người mỗi bên ôm đùi Nhan Thanh khóc thét, thảm hề hề kêu Nhan ca.

Nhan Thanh nhìn hai người, cười nói: “Trước tới kêu tiếng ba ba để tao nghe chút."

“Nhan đá đì, xin thương xót, cứu tế cho con một chút đi."

“Nhan đá đì, con trai muốn ăn thịt." 

“Ha ha ha ha, nhìn hai đứa không có tiền đồ chúng mày kìa, hôm nay nghỉ, buổi tối bố mời bọn mày đến quán bar Thuần Ái nhảy Disco, trắng đêm cuồng hoan, không say không về.”

Từ Khải: “Nhan đá đì, tao yêu mày.”

Vĩ Ngư: “Nhan đá đì, tao cũng yêu mày.”

Thanh âm của ba người cũng không nhỏ, các bạn học xung quanh nghe Nhan Thanh nói bao đi nhảy Disco, bọn họ liền biết Nhan Thanh dựa vào lần đánh cược này cá kiếm được nhiều, sôi nổi lại gần, thét to nói: “Nhan Thanh, cậu thắng được nhiều tiền như vậy hay là dứt khoát bao luôn cả lớp đi uống rượu đi."

Nhan Thanh trong lòng cao hứng, dựng thẳng ngón tay, khí phách vung lên nói: "Bao bao bao, mời hết, bố giờ nhiều tiền, cao hứng, bao cả lớp đi uống cả đêm."

“Oh yeah, Nhan ba ba vạn tuế.”

Quán bar Thuần Ái.

Một lớp có 25 người, cộng thêm một Bạch Dương, phải đặt một phòng lớn.

Bạch Dương và Nhan Thanh là người cuối cùng vào cửa, thời điểm bọn họ xuất hiện, hành vi của Vĩ Ngư và Từ Khải vốn đang phó.g đãng, hai tên này bị các bạn học xúi giục, còn cùng nhau uống chén rượu giao bôi.

Kết quả sau khi Bạch Dương xuất hiện, hai đứa lập tức trở nên ngoan ngoãn hơn, còn vỗ vỗ bụi không hề tồn tại ở sô pha bên cạnh, mời Bạch Dương ngồi xuống.

Nhan Thanh nhìn này hai tên gia hỏa, mỗi tay khoác vai một người, "Chậc chậc, hai đứa bọn mày đừng có đánh chủ ý gì với Bạch Dương, anh cậu ta không đánh bọn mày thì anh tao cũng sẽ đánh gãy chân hai đứa bay, nhìn lại tao đi...... Hiểu ý tao không?"

Từ Khải, Vĩ Ngư đều biết Nhan Quyết, người kia tuổi còn trẻ nhưng đã giữ một chức vị quan trọng trong quân đội.

Mỗi lần Nhan Thanh mặt mũi bầm dập chân què xuất hiện, đảm bảo đều là bị anh cậu đánh.

Hai người còn sợ Nhan Quyết hơn cả Nhan Thanh, vừa nghe đến tên anh hai chân lập tức mềm nhũn, căn bản không dám lỗ m.ãng.

Bạch Dương thoải mái hào phóng cười cười với họ, nói: "Các cậu đừng nghe Nhan ca nói bậy, Quyết ca rất tốt với ca ca nhà tôi, tôi cũng luôn mong ước có một người đối tốt với tôi như vậy, cả đời chỉ sủng ái một người." 

“Thôi đi, anh tôi ai mà không biết, ổng chỉ có tốt với anh cậu thôi, còn yêu ai yêu cả đường đi mà đối tốt với cậu. Còn tôi á, chính là cái thứ cỏ dại chui ra, chính là dành cho anh tôi luyện nắm đấm." Nhan Thanh tự giễu nói.

“Còn không phải bởi vì cậu cứ hồ nháo quá sao, anh rể đánh cậu chỉ là muốn cậu tốt hơn thôi, nếu như cậu nghe lời một chút thì chắc chắn anh ấy sẽ không đánh cậu." Bạch Dương nghiêm túc nói.

“Được rồi được rồi, ngày vui vẻ như thế này, đừng nhắc đến ổng làm gì cho mất hứng, tới tới, đại gia hôm nay rộng lượng, tất cả chi tiêu đêm nay bố lo hết." Nhan Thanh vỗ vỗ ngực tuyên bố.

Nói xong, cậu tìm một vị trí ngồi xuống.

"Anh cậu thường hay đánh cậu lắm hả?" Người ngồi bên cạnh hỏi.

Nhan Thanh cảm thấy thanh âm này thế quái nào lại quen thuộc như vậy. 

Cậu quay đầu qua, thấy được trên mặt người đó bị ánh đèn sặc sỡ chiếu sáng đến vẫn nhìn ra rất đẹp trai, còn ai ngoài Lý Chuẩn.

"Đù, sao cậu cũng tới? Tôi còn tưởng rằng cậu sẽ không tới cơ?" Dạo này quan hệ giữa hai người cũng không tệ lắm, không thể nói là thân mật nhưng quan hệ hòa hoãn rất nhiều.

"Tôi cũng là một thành viên của lớp này mà.” Lý Chuẩn nói.

“Ha ha, nói đúng, ngại quá, tôi còn tưởng cậu không thích loại náo nhiệt này cho nên mới không gọi, dù sao cậu cũng là ân nhân cứu mạng của tôi, nào, tôi kính cậu một ly."

Nhan Thanh tùy tay mở một chai rượu, đổ tràn đầy hai ly, tự cầm một cái rồi cụng nhẹ vào chén rượu của Lý Chuẩn, cười nói: "Cảm ơn nha, nếu không phải tháng trước cậu cứu tôi, có khi bây giờ tôi vẫn phải kiêng rượu cũng nên."

Nếu là bị thương đến thận, thật đúng là không nhất định có thể uống rượu.

Lý Chuẩn cùng cậu cụng ly, nói: "Vậy tôi là làm chuyện tốt hay chuyện xấu đây?"

Nhan Thanh biết hắn nói cái gì, nhếch môi lộ ra một hàm răng trắng sáng, “Đương nhiên là chuyện tốt.”

“Hai người các cậu dừng chỉ lo tự mình uống, tới tới tới, hôm nay Nhan Thanh là đại tài chủ, chúng ta mỗi người kính cậu ấy một ly, cảm ơn đại tài chủ mời rượu." Trong lớp không biết ai là người tiên phong, tất cả bắt đầu kính rượu Nhan Thanh.

Ngay từ đầu vẫn là kính rượu, tới lúc sau nói là chuốc rượu cũng không sai biệt lắm.

Nhan Thanh ham chơi, lại tương đối sĩ diện.

Hứng thú lên, cơ hồ ai đến cũng không cự tuyệt, uống đến cả người đều mơ hồ, may mà có Lý Chuẩn đứng lên giúp cậu chắn rượu một chút, chủ động giúp cậu uống không ít.

Nháo đến cuối cùng, Nhan Thanh và Lý Chuẩn là hai người uống nhiều nhất. 

Bạch Dương cũng đi theo uống một chút, nhưng bởi vì không quá thích uống rượu, cho nên đã buông chén rượu từ sớm, sau khi bị các bạn học xúi giục cũng lên sân khấu hát hai bài sau đó bị ca ca cậu gọi điện giục về. 

Bạch Dương tiếp cuộc gọi của Bạch Thư xong liền đến bên cạnh Nhan Thanh, nhỏ giọng nói: “Nhan ca, ca ca kêu tôi về, cậu thật sự muốn ở chỗ này uống đến hừng đông sao?"

Nhan Thanh đã say nhưng vẫn còn phân biệt được thanh âm của Bạch Dương, cậu nỗ lực mở mí mắt nhìn Bạch Dương một cái, nói: "Đi, giờ Nhan ca đưa cậu về nhà." 

“Không cần, Nhan ca, tôi tự bắt xe về được." Bạch Dương nhìn cậu say như vậy, không muốn làm phiền cậu.

“Không có việc gì, tửu lượng của bố...... rất tốt." Người say rượu đều sẽ không tự nhận là mình say.

Nhan Thanh nói xong, chống lưng ghế sô pha lên, muốn lấy áo khoác, kết quả lại bắt được Lý Chuẩn, coi hắn như quần áo mà túm, kéo cả buổi cũng không thấy động, cậu tức giận dùng cả hai tay.

Dùng sức kéo một cái, đem Lý Chuẩn sau khi say an an phận phận mà ngồi kéo lên như kéo quần áo.

Lý Chuẩn đứng lên, chân mềm, lại ngã vào người Nhan Thanh.

Lý Chuẩn nặng hơn Nhan Thanh rất nhiều, trên người bỗng nhiên bị đè ép như vậy, Nhan Thanh cơ hồ đứng không vững, theo lực đạo mà Lý Chuẩn ép lên bắt đầu ngã xuống mặt đất.

Cái ót chấm đất, đau đến mực cậu thanh tình vài phần.

Ngay sau đó Nhan Thanh phát hiện môi mình nóng lên, giương mắt nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú phóng đại lên của Lý Chuẩn.

Bốn cánh môi cánh dính sát vào nhau.

"Cạch cạch.” Vài bạn học lấy di động ra chụp lén.

Nhan Thanh tức giận đến muốn mắng người, nhưng cậu không dám hé miệng, chỉ có thể đẩy Lý Chuẩn qua một bên, hướng về phía các bạn học mắng: "Đờ mờ chúng mày, nhanh lại đây giúp bố kéo hắn dậy, eo bố sắp đứt rồi này."

Mấy bạn học xung quanh luống cuống tay chân tiến lên hỗ trợ.

Nhưng mà mọi người gần như đều say, tay chân mềm như bông, muốn dùng sức nhưng không dùng lực nổi, có một người còn lảo đảo, áp trên người Lý Chuẩn làm hắn lại đè lên người Nhan Thanh một lần nữa.

Nhan Thanh lúc này bị trán của Lý Chuẩn đập vào răng cửa, đau đến mức nước mắt đều chảy ra. 

"Này, chúng mày muốn hại chết bố à? Từ Khải, Vĩ Ngư, mau lại đây giúp tao."

Omega đối với đau đớn quá mẫn cảm, lần này va chạm, làm Nhan Thanh nháy mắt thanh tỉnh.

Bạch Dương là người duy nhất ở đây còn thanh tỉnh, cũng nhanh chân tới hỗ trợ, nhưng sức của cậu quá yếu, căn bản là có dùng hết sức cũng kéo không lên.

Bạch Dương ngồi xổm bên cạnh Nhan Thanh, có chút lo lắng nhìn cậu, nói: “Nhan ca, cậu còn ổn chứ?" 

Nhan Thanh cho rằng y đang hỏi việc bị Lý Chuẩn cướp đi nụ hôn đầu vừa rồi, đỏ mặt nói: "Không có việc gì, dù dao cũng chẳng phải nụ hôn đầu của tôi." 

“A, hôn……” Lý Chuẩn hoàn toàn say, nghỉ nghe được chữ hôn, đột nhiên không biết phát điên cái gì, dùng sức vùng vằng khỏi bọn Vĩ Ngư, tầm mắt ngắm nhìn lên mặt Nhan Thanh.

Trên môi.

"Đệt, mày định làm gì bố?" Nhan Thanh bị đè xuố.ng dưới không thể động đậy bị Lý Chuẩn nhìn chằm chằm mà da đầu tê dại.

“Hôn.” Lý Chuẩn chế trụ đầu cậu.

Nhan Thanh sợ hãi, la to: “Lý Chuẩn Lý Chuẩn Lý Chuẩn, mau tỉnh lại cho bố, đừng có mà uống rượu loạn....." 

Nhan Thanh bị Lý Chuẩn cưỡng hôn.

Giáo bá bị học sinh chuyển trường cưỡng hôn.

Toàn trường một mảnh lặng im.

Kim rơi xuống đất đều cho thể nghe thấy thanh âm.

Nhan Thanh cảm giác được Lý Chuẩn còn định cạy miệng mình ra, tức giận đến mức dùng sức cắn xuống, một ngụm thấy máu.

Sau đó Nhan Thanh thừa dịp lúc Lý Chuẩn ăn đau mà buông ra, kêu mọi người lại đây hỗ trợ.

Lại là một trận luống cuống tay chân, Lý Chuẩn cuối cùng bị kéo ra.

Nhan Thanh tức giận đến trên mặt đỏ lên, vành tai cũng nóng lên. 

Cậu liếc mắt nhìn Lý Chuẩn một cái, cố ngăn bàn tay mình không tát lên bản mặt đẹp trai của hắn, nghiến răng, xoay người chạy trối chết.

Vả mặt quá Omega.

Bố hiện tại là một Alpha, tức muốn chết.

Còn không phải chỉ là bị chó cắn một chút thôi sao?

Không quan hệ. Bố không thèm để bụng.

"Đệt.” Nhan Thanh hầm hầm đi đến bên ngoài, đá vào cột điện, làm con chó trắng định đến đi tiểu vội vàng quay đầu. 

……

#Học sinh chuyển trường cùng giáo bá hôn nhau #

Nghỉ đông ngày đầu tiên.

Làm người khiếp sợ nhất toàn bộ trường Thanh Tường lẫn trường Hồng Vi đối diện đều xuất hiện hai vị học giáo ở trên diễn đàn.

1L: Hình minh hoạ.

2L:??? Nà ní (cái gì)? Tao không nhìn lầm đi? Hai người đang hôn môi nay là..... Học sinh chuyển trường cùng giáo bá?

3L: Nhìn bức ảnh này, tao không biết là muốn khóc hay muốn cười nữa,  khóc là bởi vì hai người đều là nam thần, cười là vì nhìn thấy ảnh chụp này xong mị liền muốn đu CP?

4L: Lầu 3 nguy hiểm lên tiếng, ha ha ha ha.

5 L: Emma, tôi vậy mà cướp được lầu 5, tôi thật sự cảm thấy bản thân thật thuần khiết, không ô. 

6L: A a a a, tui có thể!

7L: Lầu 6 cấm lái xe!

……

Nhan Thanh say rượu đau đầu, lại bởi vì bị Lý Chuẩn cưỡng hôn mà thể xác và tinh thần đều khó chịu, về đến nhà vẫn chậm chạp không thể đi vào giấc ngủ.

Đến gần sáng thật vất vả mới có thể ngủ, cho nên ngủ một giấc đến buổi chiều.

Chờ đến khi cậu tỉnh lại. 

#Học sinh chuyển trường cùng giáo bá hôn nhau# cái hashtag này đã bị share đến các diễn đàn của trường khác. 

Người xem hashtag càng ngày càng nhiều, người đu CP cũng càng ngày càng nhiều.

Theo nhân số tăng vọt, cái tag này thế mà được đưa lên trên diễn đàn Tân Vũ Trụ, diễn đàn lớn nhất của Tinh Võng, còn cùng đông đảo đại lưu lượng minh tinh trang đoạt vị trí của hot search.

#Học sinh chuyển trường cùng giáo bá hôn nhau#

Bài viết đầu tiên là hình ảnh Nhan Thanh bị Lý Chuẩn cưỡng hôn ở quán bar.

Bài viết thứ hai là hình ảnh bài viết trên diễn đàn trường cùng với hashtag.

Lưu lượng của web Tân Vũ Trụ tương đối khổng lồ, hot search vừa đi lên không bao lâu, lượng xem đã đột phá trăm triệu.

Ngay sau đó thực nhanh liền có người để ý đến giáo bá thế mà là con trai của diễn viên Hứa Nghệ Tài nổi tiếng nhất vũ trụ, người mà hồi trước bị chửi là đứa con học tra xong.

Bài biết trước đó khiến Nhan Thanh kiếm được một đống anti fan.

Tốc độ phi thường mau.

“Ha hả, quả nhiên là bùn nhão trét không lên tường, nhìn xem cái tính tình gì đây? So với cậu cả cũng kém quá đi." 

"Thật là đau lòng cho nam thần của tôi, sao lại sinh ra một đứa con trai không tiền đồ như này chứ?"

“Tuy rằng là học tra, nhưng nghe nói là một Alpha cao cấp đó."

"Hừ, trong ảnh không phải đều là hai Alpha cao cấp sao, trường học nào cư nhiên lại để cho hai Alpha cao cấp yêu nhau vậy? Thật là lãng phí tài nguyên mà."

“Tán đồng lầu trên, nên bỏ phiếu lên chính phủ ra điều luật cấm hai Alpha thành đôi."

Đương nhiên, cũng có những người lý trí lên tiếng phản bác các nàng.

“Anh hùng bàn phím có thể làm người được không? Người ta chỉ là hai thằng nhóc mới thành niên, miệng bọn mày như thế có ngày bị độc chết." 

“Những đứa muốn pháp luật cấm song A, ngoài đời khẳng định cũng đéo có người yêu đi, trừ phi đứa nào yêu kẻ ngu=))))"

“Phục luôn, mấy cái đứa suốt ngày treo bên miệng cái câu mình là fan của Hứa Nghệ Tài, mấy người nói yêu anh ấy xong rồi đi ác ý chửi bới con anh ấy? Dù người ta là loại không có tiền đồ thì cũng là đứa con mà Hứa tiên sinh mang nặng đẻ đau 10 tháng ròng? Mấy người làm ơn hạ khẩu tích đức, đừng để già rồi cũng không có ai thèm."

Những người này thực nhanh chia ra làm hai phe, ở trên mạng mắng chửi nhau, thập phần đồ sộ làm người xem nhìn mà mãn nhãn.

Đến nỗi mấy fan CP chỉ có thể lặng lặng lẽ lẽ mà sinh tồn trong kẽ hở, lại lặng lẽ mở siêu thoại tới chia sẻ về tin tức của giáo bá và học sinh chuyển trường. 

Ở thời điểm hai bên cãi nhau nháo nhào, CP fan dần lớn mạnh, lặng lẽ cống hiến đồng nhân văn, hoạ sĩ cũng dựa theo hai bức ảnh kéo dài vẽ rất nhiều làm người hãi hùng khiếp vía, thanh máu quét sạch truyện tranh.....

Lúc này, Nhan Thanh hoàn toàn không biết sự việc ở trên mạng.

Cậu bị đói tỉnh, gian nan từ trên giường bò dậy, tìm kiếm trong tủ lạnh một hồi cuối cùng chỉ tìm được một quả táo.

Đói đến mức không chịu được, cậu cũng sẽ không nấu cơm. Cảm giác được chính mình không đợi được cơm hộp đưa tới, đành phải điều chỉnh để người máy quản gia đi chuẩn bị cơm chiều.

Sau đó cậu liền lấy quả táo duy nhất trong tủ lạnh ra, rửa rửa rồi ngồi ở trên sô pha ăn.

Nhan Thanh ăn táo xong, cảm giác mình càng đói bụng, vì dời đi lực chú ý, cậu định lên mạng tìm một bộ tiểu thuyết để xem. 

Nhưng mà lúc cậu định mở app đọc truyện ra, tay lại click nhầm qua app Tân Vũ Trụ ở ngay bên cạnh. 

Tài khoản trên app Tân Vũ Trụ là tự động đăng nhập.

Nhan Thanh đăng nhập lần cuối là lúc bị fan của ba ba mắng, sau đó liền bỏ xó cái app này. 

Lần này không cẩn thận bấm vào, tin nhắn nhiều đến mức làm quang não đơ một hồi. 

Sau đó tin tức che trời lấp đất thổi quét mà đến.

Nhan Thanh liếc mắt một cái, thiếu chút nữa cơ tim tắc nghẽn.

Hot search đứng ở No.1 chính là ảnh chụp cậu cùng Lý Chuẩn hôn môi ở quán bar.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.