Tác giả: Phù Bạch Khúc.
Chuyển ngữ: Nghĩ mấy bà nên đợi ra hết thế giới rồi đọc luôn cho đỡ chán:").
"Tiểu Liên Hoa, cô về rồi ---" Giọng Sở Trác hơi ngừng.
Thanh niên xõa mái tóc dài, ngồi dưới đất đưa lưng về phía y, những quyển trục nằm ngổn ngang khắp nơi.
Lòng Sở Trác giật mình, bức tranh trong ngăn kéo bị phát hiện rồi?
Nếu chỉ là trong ngăn kéo thì vẫn ổn, chỉ sợ ngăn kín kia --- đó mới là quá đáng.
"Về rất đúng lúc." Dung Dữ sâu xa nói, "Em vừa tìm thấy một chút đồ hay trong ngăn kéo, anh tới xem thử đi."
Giọng điệu này... lòng Sở Trác dần trầm xuống.
Y giả vờ như chưa có gì xảy ra đi tới: "Ồ? Phát hiện cái ---"
...Vậy mà là một bức tranh.
Trên ngự điện, trong thiên hạ chỗ đó vốn chỉ có Sở Trác được ngồi, nhưng trong tranh lại là một người khác. Người nọ không đội mũ miện mặc long bào, mà tóc tai rối tung, quần áo xốc xếch, y phục mỏng manh không che được cảnh xuân kiều diễm, bị Đế vương huyền y cao quý giam cầm trên ghế rồng, trêu chọc đến mức gò má ửng hồng đôi mắt ngậm nước.
Dung Dữ nghiêm túc hỏi: "Bệ hạ, em ngẫm hồi lâu, hình như chúng ta chưa từng làm ở chỗ này, ngài tưởng tượng đúng không?"
Đáp án đã quá rõ ràng.
Trong khoảng thời gian Sở Trác không có ở đây, Dung Dữ đã xem hết tất cả các bức tranh.
Ban đầu, Dung Dữ cho rằng Sở Trác chỉ vẽ 'tường thuật' thôi, mặc dù có chút cảnh không phù hợp với trẻ nhỏ, nhưng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208870/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.