Sau ngày hôm đó, Sở Trác chiều chuộng Dung Dữ hơn, thậm chí Đế vương tôn quý còn tự mình xuống bếp, chẳng phải là nhất thời, mà là ngày nào cũng vậy, chỉ vì muốn Dung Dữ vui vẻ. Tin này truyền ra ngoài cung, người đời đều kinh sợ --- bệ hạ lại mê muội đến mức này, chẳng lẽ Cơ công tử đó là hồ ly tinh chuyển thế?
Các đại thần lo nghĩ không nguôi, nhưng thấy Dung Dữ không thổi gió bên gối, nói mấy lời quấy nhiễu triều chính giết hại trung quân, nên bọn họ tạm thời chưa tìm được lý do nổi giận. Bệ hạ thì bằng lòng yêu chiều hắn, chiều chuộng đến tận trời, không chịu nạp thêm người vào hậu cung, bọn họ cũng không biết làm thế nào.
Trừ việc sủng ái Dung Dữ quá mức, mấy phương diện khác Sở Trác không gì là không tốt, quản lý quốc gia cực kỳ chỉnh tề, không giống bị sắc đẹp làm cho mị cả đầu óc.
Các đại thần còn nói gì được nữa đây? Chỉ có thể nhắm một mắt mở một mắt cho qua thôi.
Trong khoảng thời gian rét đậm đến đầu xuân, Sở Trác đều ở cùng Dung Dữ trong cung Ngọc Thanh, không dám để hắn ra ngoài hóng một tí gió. Mà bọn họ ở trong phòng lại không nhàn rỗi, trừ thời gian Sở Trác làm việc, có khi đánh cờ, vẽ cả ngày, không nữa thì hứng lên, ghé tai thủ thỉ, hôn môi vuốt ve trên trường kỷ, tình nồng ý mật, như keo như sơn.
Đến khi hoa đào nở rộ, mặt đất đã không còn chút tuyết nào, cái lạnh rùng mình được gió ấm xua tan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208869/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.