Trong quá trình truyền tống lần này, vòng Huyết Ngọc cứ gào lớn bên tai Dung Dữ.
Vòng Huyết Ngọc kháng nghị quyết liệt: Đại ma vương! Anh xem tôi như chỗ đựng rác hả! Đừng có mà có gì cũng vứt vào trong tôi! Anh để ngọc bội nhẫn đồ còn được, anh anh anh sao lại bỏ cả hài cốt vào hảaa!
Dung Dữ điềm nhiên nói: Ồ, mày nói chủ nhân nhà mày là rác rưởi?
Vòng Huyết Ngọc:...
Vòng Huyết Ngọc chột dạ nhỏ giọng: Tôi cũng đâu có nói vậy.
Dung Dữ: Đừng ngại, tao cũng cảm thấy vậy.
Vòng Huyết Ngọc:...Tôi không cảm thấy vậy!
Thế giới trước trước khi Dung Dữ đi, ngoài hà bao chứa tóc của hắn và Yến Chiêu ra thì Dung Dữ còn muốn mang cả hài cốt.
Lúc đó Dung Dữ cũng không nghĩ gì nhiều, chỉ cảm thấy Mặt Trời không thích bóng tối và lạnh giá, hài cốt đã ở trong lòng đất cả ngàn năm rồi. Dung Dữ không muốn ném y ở thế giới đó, mãi mãi không thấy mặt trời, nên tiện tay mang theo.
Vòng Huyết Ngọc nhấn mạnh lần nữa: Tôi không nói Chủ Thần đại nhân là rác rưởi! Thế giới trước Chủ Thần đại nhân là quỷ, cũng không thật sự từng sống nên không có khoảng thời gian 'khi còn sống' ấy. Bộ xương trắng này chỉ là một đạo cụ để hoàn thiện nhân vật thôi, không liên quan gì đến Chủ Thần đại nhân hết!
Dung Dữ: Mày nói nhiều quá.
Vòng Huyết Ngọc: Anh nói mà không giữ lời, trước đó còn nói mỗi thế giới chỉ mang một thứ, mà thế giới này mang tận hai.
Bây giờ nó hoàn toàn trở thành không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208858/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.