Trên người Dung Dữ không một mảnh vải, da dẻ trắng nõn lộ cả ra ngoài. Phó Thiển Tri vừa nhìn đã vội vã phủ chăn lại kín mít.
Dung Dữ ngồi thẳng dậy, chăn tuột xuống lộ ra đầu vai trắng tuyết. Tóc hắn hơi rối, lười nhác nói: "Mượn phòng tắm anh dùm, tắm xong không có quần áo thay, tôi không thể cứ để vậy mà ra ngoài được."
Phó Thiển Tri mất tự nhiên dời mắt: "Ai cho cậu tắm trong phòng tôi?"
"Chẳng lẽ muốn ở dơ hai ngày?" Dung Dữ kinh ngạc đáp, "Tôi không chịu được."
Điều kiện sống của nhà tù Vô Tận này tệ như thế, thời gian mở nước và lượng nước được dùng đều có quy định. Bình thường sáng tối gì tù nhân cũng chỉ rửa mặt rửa chân là xong, còn phải chừa xíu nước giặt quần áo. Nửa tháng phòng tắm mới mở một lần, lúc đó mới được tắm táp sạch sẽ, hơn nữa còn phải dùng chung với đám đàn ông thối đó, bọn chúng còn tiểu cả trong bể tắm.
Một tháng tắm hai lần, dùng chung bể tắm với một đám người. Dung Dữ nghĩ thôi đã không muốn nghĩ.
Phó Thiển Tri tưởng tượng dáng vẻ Dung Dữ tắm chung với đám đàn ông... Đúng là hơi làm khó hắn.
Y không phải không biết mấy chuyện xảy ra trong phòng tắm. Nửa tháng buông thả một lần, đám tội phạm đã nhịn hơn nửa tháng sẽ tìm mục tiêu trong phòng tắm, vừa ý ai thì chơi người đó, một đám tụ tập dâm loạn. Với dáng dấp của Dung Dữ, dù bọn chúng không dám xâm phạm vì e sợ thực lực của hắn, nhưng những ánh mắt ghê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gay-thu-voi-chu-than/1208824/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.