Chương 11
Thanh Ngữ không muốn Tam gia phải bận tâm vì chuyện nhỏ nhặt của nàng, bèn cúi đầu nói: “Ta không có chỗ nào không khỏe, cảm ơn Tam gia đã chuẩn bị viện tử cho ta.”, rồi quay sang Đông Sương Viện xem tình hình nhà mới.
Việt Lăng Phi nhìn bóng dáng nàng khuất dần, rồi đến thư phòng xử lý công văn. Vừa cầm bút viết vài chữ, chàng cảm thấy vụ án rối rắm thật bực mình, liền ném sang một bên, sải bước dài đi về phía Đông Sương Viện.
Người trong viện không ngờ Tam gia lại về sớm như vậy, thợ thuyền bận rộn không dám ngơi tay, định bụng đến khi mặt trời lặn mới thu dọn.
Thanh Ngữ không muốn làm chậm trễ công việc của họ, đang ngồi yên lặng trên ghế đá trong viện ngắm nhìn. Bất ngờ, một bàn tay mạnh mẽ đột nhiên chìa ra, nắm lấy cánh tay kéo nàng đứng dậy.
Ngay sau đó, giọng nói giận dữ của Việt Lăng Phi vang lên bên tai nàng: “Chỗ lạnh như vậy mà nàng cũng dám ngồi? Ta bảo người chăm sóc tốt cho thân thể nàng, nàng lại hoang phí như vậy sao?”
Thanh Ngữ giật mình, luống cuống ngẩng đầu nhìn thiếu niên cao lớn, phát hiện hắn mặc quan bào, khí thế hung hăng tràn ra, so với nam tử trưởng thành còn uy nghiêm hơn gấp bội.
Cánh tay truyền đến cảm giác đau nhức. Nàng theo bản năng kêu lên một tiếng: “Đau.”
Chỉ một chữ nhẹ nhàng, Việt Lăng Phi lại đột ngột buông tay.
Hắn cũng không biết cơn giận này của mình từ đâu mà tới, đột nhiên tức giận nên buột miệng nói ra. Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gap-nan-ga-cho-quyen-than/4680258/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.