Chương 10
Thanh Ngữ khẽ kêu một tiếng, có chút vui mừng, có chút do dự, “Nhưng mà cho dù các nàng nghe được có những trang sức xiêm y này đưa đến, làm sao biết được là hoàng thượng ban thưởng cho ta?”
Lỡ như là cho người khác trong phủ thì sao.
Việt Lăng Phi không cầm bút mà ngước mắt nhìn, vốn dĩ giữa đôi mày lạnh lùng dần dần lan tỏa ý cười ấm áp, “Nàng cho rằng chỗ ta có bao nhiêu nữ tử để tiếp nhận ban thưởng của bệ hạ? Nhiều năm như vậy, từ trước đến nay đến viện của ta chỉ có đồ của nam nhân. Trang sức son phấn vẫn là lần đầu tiên. Đã là đưa đến, nhất định là của nàng.”
“Nhưng mà.” Thanh Ngữ cúi đầu, biết hắn có ý tốt, nhưng vẫn phải nói, “Thân phận của ta, nếu bị hoàng thượng chú ý tới, chẳng phải rất phiền phức.”
Việt Lăng Phi liền cười, “Có ta ở đây, còn có gì phải sợ.”
Thanh Ngữ đột nhiên ngẩng đầu nhìn hắn.
Việt Lăng Phi nhìn lại. Ánh mắt nàng trong veo, phản chiếu bóng hình của hắn. “Nếu ta cảm thấy không ổn, nhất định sẽ tìm cách che giấu. Nếu ta không che giấu, chứng tỏ không cần lo lắng.” Việt Lăng Phi chậm rãi nói, ngữ khí kiên định, “Nàng cứ việc ở đây thật tốt. Những chuyện khác giao cho ta, nàng không cần bận tâm.” Giọng nói và ánh mắt của hắn mang theo nhiệt độ và sức mạnh khiến người ta an tâm, một lát sau lại nói: “Sinh nhật mười lăm của nàng hình như là vào mấy ngày mới vào phủ phải không? Những thứ này xem như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-gap-nan-ga-cho-quyen-than/4680257/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.