Thẩm Du Khanh lên xe ngựa, Ngụy Nghiên cũng đi xuống lầu, đứng ở ngoài cửa, vừa vặn nhìn nàng.
Sắc trời buông xuống, theo ánh lửa bên cạnh, Thẩm Du Khanh phát hiện hắn hôm nay không mặc Hồ phục thường ngày mà đổi sang một bộ trường bào của công tử thế gia, cổ áo màu đỏ tía, thêu tinh xảo nhiều tầng hoa văn sẫm màu, tóc búi ngọc quan, dáng người cao thẳng đ ĩnh đạc, phảng phất uy nghiêm của thế gia. Dù ở Mạc Bắc hơn 10 năm nhưng uy nghiêm trong xương tủy vẫn không thể xóa nhòa.
Hắn để ý đến ánh mắt của nàng, đôi mắt chiếu đến, trên môi nở một nụ cười.
Nàng lại nhớ đến việc cả chiều nay hắn bắt nạt mình.
Thẩm Du Khanh hừ một tiếng, giơ tay hạ rèm xe xuống, chắn người ra ngoài.
Xe ngựa bắt đầu di chuyển, mành trướng đột nhiên được vén lên, người đứng bên ngoài kia bỗng nhanh nhẹn ngồi trong xe ngựa.
Hắn nhìn nàng, Thẩm Du Khanh giật mình, đang định nói thì Ngụy Nghiên đã đến gần, cánh tay dài quét một cái ôm nàng trong ngực, lòng bàn tay nóng rực, ôm eo nàng. Nàng áp tay vào ngực hắn, cảm nhận được sự ấm áp và dễ chịu.
"Ngày mai ta muốn đi gặp cha nàng." Ngụy Nghiên cười nói, "Ta nghĩ kĩ rồi, chúng ta không thể cứ làm như không liên quan đến nhau vậy, ta thì không sao, nhưng như thế thiệt thòi cho nàng."
Thẩm Du Khanh nhớ tới thái độ của cha, nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy không thích hợp, lắc đầu: "Không được, bây giờ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-den-mac-bac/3593911/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.