Ngụy Nghiên quay vào thêm ít củi vào lửa, mắt nhìn vào bức tường gạch nung.
Cái người mảnh khảnh kia quay lưng về phía hắn, ôm chặt hai cánh tay, vẫn không nhúc nhích.
Ngụy Nghiên bỏ hết củi vào rồi mới quay về.
Trên mặt đất trải ra một mảnh vải nỉ, là do vừa rồi người thương nhân kia trải ra, cũng không lớn lắm, dưới thân nàng chỉ có một mảnh nhỏ khoảng trống, ước chừng rộng một lòng bàn tay.
Ngọn lửa được nhóm lên, nhiệt độ trong phòng cũng ấm hơn.
Ngụy Nghiên nằm xuống, dưới thân một nửa nằm lên cỏ, nửa nằm lên tấm vải.
Đáng lẽ nàng vẫn còn lạnh, nhưng sau khi hắn nằm xuống, nàng lại vô thức dựa vào trong lồ ng ngực hắn, tìm kiếm nguồn nhiệt, dù sao cũng thấy tốt hơn khi ở bên ngoài.
Ngụy Nghiên xiết chặt vòng tay.
...
Nửa đêm tuyết rơi, lửa hơi tắt, Ngụy Nghiên ngủ không được nhiều, bèn đi thêm củi.
Trời sáng dần, Ngụy Nghiên tỉnh dậy trước, lửa vẫn đang cháy.
Khi Thẩm Du Khanh mở mắt ra, thấy mình đang quay mặt vào tường, trên người hơi lạnh, nàng rụt cổ lại, chống tay ngồi dậy, bên cạnh không có ai, trên vai khoác một bộ Hồ phục.
Là quần áo của Ngụy Nghiên.
Thẩm Du Khanh liếc nhìn, nhưng trong lều tranh không có bóng dáng ai..
Một đám thương nhân đã sớm đứng dậy, bên ngoài bày ra một nồi sắt đun nước, hai ba người ngồi vây quanh, trên tay bưng một vò rượu cỏ, một người từ xa bưng một đống thịt khô đi tới.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-den-mac-bac/3593898/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.