"Ta từ Thượng Kinh đến thì sao?" Thẩm Du Khanh c ắn môi dưới, hơi quay mặt đi.
Ngụy Nghiên lùi lại một bước, đưa mắt nhìn gò má ửng hồng của nàng, khóe miệng cong lên một cái: "Không có hứng thú."
Thẩm Du Khanh ngước mắt lên, bốn mắt chạm nhau trong giây lát, nụ cười biến mất khỏi mắt nàng.
Ngụy Nghiên quay lại, bước đi vững vàng, Hồ phục phác họa ra vai rộng hông hẹp, eo thẳng lưng thẳng, chân dài được buộc chặt trong đôi ủng cưỡi ngựa, bó sát mạnh mẽ.
Thẩm Du Khanh nhìn chằm chằm vào bóng dáng hắn, nàng nhướng mi, nhẹ nhàng lướt qua.
ên đàn ông này tùy tiện ph óng đãng, thật phải có người dạy hắn cách cư xử.
"Còn không đi sao?"
Một âm thanh truyền đến, Thẩm Du Khanh siết chặt chiếc áo choàng bông của mình, đi theo.
...
Cách bài trí của phủ Hoài An vương rất đơn giản và không cầu kỳ, cũng không có kiểu cách bóng bẩy xa hoa.
Nàng đi một quãng đường dài đến phủ, không như nàng suy nghĩ, một nữ nhân cũng không nhìn thấy. Ngay cả là người hầu thì hầu hết đều là ma ma lớn tuổi.
Thẩm Du Khanh nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở bóng lưng người đàn ông trước mặt.
Ngụy Nghiên chú ý nói: "Ngươi nhìn khắp nơi làm gì?"
Thẩm Du Khanh dời mắt đi, "Ngươi không giữ nữ nhân ở trong phủ?"
Ngụy Nghiên sững người, cảm thấy buồn cười, nàng vẫn còn nhớ chuyện đó.
"Ừ." Hắn đáp một tiếng, cũng không có ý tứ gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-den-mac-bac/3593865/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.