Băng qua sa mạc, đoàn người vào Thượng Quận.
Đến giữa trưa, cửa thành mở rộng, binh lính cầm trường đao canh giữ thành.
Thấy Ngụy Nghiên cưỡi ngựa tiến đến, lập tức cung kính ôm quyền nói: "Vương gia!"
Ngụy Nghiên khẽ gật đầu, quân sĩ lui ra ngoài, cửa thành mở toang đón Hoài An Vương vào thành.
Thẩm Du Khanh vén nửa tấm rèm lên, nhìn xung quanh Thượng Quận, so với Ly Di hay Tuần Diêu, nơi này cũng không khác là mấy, nàng thu tầm mắt.
Xe ngựa dừng lại trước Vương phủ, Thẩm Du Khanh vén váy bước xuống xe ngựa.
Khác với Thượng Kinh xa hoa mỹ lệ, phủ Hoài An vương mang phong cách của Mạc Bắc, sừng sững rộng lớn.
Thẩm Du Khanh liếc người nọ một cái, Ngụy Nghiên xuống ngựa, trong phủ lập tức có người cung kính.
Ngụy Nghiên ném dây cương cho hắn, quay đầu lại và bắt gặp ánh mắt chưa kịp thu hồi của Thẩm Du Khanh, "Cho người dọn gọn gàng sân đi."
Mấy lời này là nói với người hầu.
Thẩm Du Khanh đảo mắt.
Người hầu cũng không hỏi nhiều, ở phía trước dẫn đường nói: "Thẩm cô nương, mời vào."
Thình lình nghe thấy tiếng gọi này, nàng bước chân dừng lại một lúc, lại liếc người nọ một cái mới tiếp tục bước vào.
"Vương gia của các ngươi nói với các ngươi như thế nào về ta?" Thẩm Du Khanh sau khi vào viện hỏi.
Người hầu dẫn nàng tới một hành lang, "Vương gia bảo chúng ta ỏ trong phủ thu dọn một sân nhỏ, có một vị y sư sẽ ở lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-den-mac-bac/3593864/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.