Phủ Hầu Bình Xương vừa hay tin về cái chết của Thục phi, gần như ngay lập tức đã dâng tấu chương xin vào cung, nhưng người chưa kịp vào thì đã ngất xỉu.
Đến ngày hôm sau mới vào được cổng cung.
Không còn Viên Nghi Chi chống đỡ, toàn bộ phủ Hầu loạn thành một mớ bòng bong, cuối cùng Bình Xương hầu Viên Giới đích thân chống gậy vào cung.
"Điện hạ, lão thần bái kiến Thái tử điện hạ."
Viên Giới trông già hơn trước nhiều, run rẩy quỳ trước Tiêu Tắc Tự, đã không còn phong thái uy nghi của ba năm trước.
"Lão hầu gia hãy đứng dậy."
Tiêu Tắc Tự vội đỡ ông ta lên.
"Điện hạ..."
Viên Giới mắt đỏ hoe, ông ta vốn rất yêu thương nữ nhi, nghe tin nữ nhi mất suýt chút nữa đã đi theo nàng, một chân đã bước vào điện Diêm Vương, may nhờ người ta véo nhân trung mới giữ lại được hơi thở.
"Mọi chuyện rốt cuộc là thế nào? Nàng, nàng sao có thể làm ra chuyện nghịch đạo như vậy?"
Viên Giới tức đến mức hận không thể kéo nàng về đánh cho một trận, còn hơn là giờ đây lặng lẽ chết trong lãnh cung.
Tiêu Tắc Tự thở dài một hơi, sai người đưa cho Viên Giới một lò sưởi tay.
"Chắc là vì chuyện của nhị ca mà bị người dưới kích động, nhất thời hồ đồ, Cô tin rằng đây không phải là ý của Thục phi nương nương, nên đã bẩm báo với Lệ phi nương nương, muốn đợi phụ hoàng tỉnh lại mới xử lý việc này, ai ngờ Thục phi nương nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-tuong-quan-tan-tat/3707645/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.