Bên trong Thái Cực điện, Tôn Hưng Nghiệp đã được đưa tới, hắn vẫn còn mặc áo lót, tóc tai bù xù, vẻ mặt hoảng sợ.
Thị vệ ấn hắn quỳ xuống đất, Chu đế hỏi: “Thái tử phi đã chết, ngươi biết không?”
Tôn Hưng Nghiệp kinh hãi nói: “Thảo dân không biết, không biết ạ!”
Hình bộ Lâm thượng thư trách mắng hắn: “Điêu dân, đừng nghĩ có mà giở thủ đoạn gian dối! Thái y đã kiểm tra thực hư, Thái tử phi vì uống tiểu hương đan mới bỏ mạng, dược hoàn này do ngươi điều chế, chưa từng qua tay người khác, nếu không phải ngươi, còn có thể là ai?”
“Thảo dân thực sự không biết!” Tôn Hưng Nghiệp biện giải nói: “Thái Tử điện hạ đối xử với thảo dân tình thầm nghĩa trọng, thảo dân mới hầu hạ Thái tử hơn tháng nhưng nhận được ân huệ không thể đếm xuể. Thảo dân không nhà không nghiệp, nhờ Thái Tử rủ lòng thương mới sống chui nhủi ở thế gian, vì sao lại hạ độc hại chết Thái tử! Thỉnh đại nhân minh xét!”
“Ngươi nói không đúng.” Lâm thượng thư phất tay nói, “Dẫn đi, trước tiên phạt hai mươi roi, xem miệng hắn có chịu nói hay không.”
Tôn Hưng Nghiệp vẫn ho tô oan uổng, bị che miệng kéo xuống dưới, hành hình ngay tại viện tử, đám đại thần đều chứng kiến, không bao lâu, tiếng roi sắt quật mạnh vào da thịt vang lên, cùng với tiếng kêu thảm của Tôn Hưng Nghiệp.
Không biết vì sao, nghe tiếng người nọ kêu đau, Cao Quý phi vậy mà sợ run cả người.
Bùi Nguyên ngồi xuống bên cạnh bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966903/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.