“Các thủ vệ trong phủ thay phiên canh gác vào giờ Tý, trước giờ Tý một khắc, thủ vệ trực ca đêm gần hai canh giờ, cơ thể mệt mỏi rã rời, trời tối người lại yên, trong nhất thời cảnh giác bị buông lỏng.”
Thường Hỉ nhớ kỹ lời Miêu Tiểu Quang nói cho hắn biết, nắm chuẩn thời gian, chui vào từ lỗ chó phía nam viện.
Hắn lá Thái giám thân cận của Bùi Tiêu, cũng là thị vệ thân cận, biết chút võ nghệ, chỉ là ngày thường che giấu, không ai biết mà thôi. Sau khi lẻn vào nam viện, Thường Hỉ căn cứ theo sơ đồ bố trí phòng ở của Miêu Tiểu Quang đưa cho hắn, né trái tránh phải, cuối cùng cũng thoát khỏi thủ vệ tuần tra, ẩn nấp vào việc lạc của Bảo Ninh.
Đèn đã tắt, mọi thứ yên lặng như tờ, Thường Hỉ mặc y phục dạ hành, trước tiên đứng ở cửa sổ một lát, âm thầm nghe động tĩnh bên trong, thấy không có dị thường, hắn dùng dao nhỏ tuỳ nhân cạy khoá cửa, rón lén nhảy vào.
Bảo Ninh ngủ không quá an tâm, đang lúc nửa tỉnh nửa mê, nghe thấy tiếng chuông gió trên trước cửa ở nội thất vang lên. Nàng chau mày, trong đầu mơ hồ nghĩ lần sau trước khi đi ngủ nàng phải đóng cửa sổ, nhưng nghĩ lại một chút, tối nay trước khi chợp mắt nàng thấy Lưu ma ma đã chốt cửa sổ, vậy gió ở đâu làm chuông gió rung.
Bảo Ninh bớt buồn ngủ, ngồi dậy dụi mắt, đột nhiên nhìn thấy có bóng đen đứng trước giường!
Lồng ngực nàng lập tức rung mạnh, Bảo Ninh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966879/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.