Bảo Ninh vô cùng ngạc nhiên. Nàng và Khâu Minh Sơn chỉ gặp nhau được vài lần, quen biết cũng không sâu, sao đêm khuya hắn tới đây, chỉ đích danh muốn gặp nàng?
Bảo Ninh nhìn Lưu ma ma nói: “Chờ ta thay phục.”
Bùi Nguyên vẫn đang tắm rửa, bình thường hắn không lề mề như vậy, nhưng hôm nay tâm tình không tốt, ở bên trong quăng hộp xà phòng lung tung, như thể đang trút giận.
Bảo Ninh thay y phục chỉnh tề hơn, nhìn gương chỉnh trang lại đầu tóc, sau đó gõ cửa phòng tắm: “Khâu tướng quân tìm ta, tại cửa sau, ta ra ngoài một chuyến.”
Tiếng nước bên trong vang lên, đoán chừng hắn nghe không rõ, không trả lời lại. Bảo Ninh không gọi tiếp, mang theo Trần Già và Lưu ma ma vội vàng ra ngoài.
Nàng không biết Khâu Minh Sơn muốn làm gì, nhưng dù sao cũng là nam nhân, còn là trưởng bối, gặp mặt riêng chắc chắn không hay cho lắm, nàng đưa Lưu ma ma theo để làm chứng. Về phần Trần Già, thành thật mà nói, Bảo Ninh sợ Khâu Minh Sơn muốn bắt cóc nàng.
Ý nghĩ này có chút hoang đường, nhưng cuối cùng Khâu Minh Sơn là địch hay bạn, Bảo Ninh không thể nói rõ, cũng không tín nghiệm.
Không phải hắn luôn có tâm tư soán ngôi hay sao?
Đến đường rẽ sang góc cửa sau, ngang qua nguyệt môn, Bảo Ninh nhìn thấy hình bóng Khâu Minh Sơn. Ông mặc thường phục, không cầm đao kiếm, nắm chuôi roi trong tay ngồi trên bệ đá trêu con chó nhỏ, dưới ánh trăng huyền ảo, ông tựa như lão nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966875/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.