Lúc hai người chuẩn bị về nhà trời đã nhá nhem tối, ngày khai trương nên khách nhân tấp nập, tiền kiếm được cũng không ít.
Bảo Ninh nhìn tiểu nhị tiễn vị khách cuối cùng, quét dọn phòng, đóng cửa sổ, khoá cửa xong xuôi, nàng xách năm cân xương heo đã mua buổi chiều đi ra cửa. Bùi Nguyên cưỡi ngựa đang chờ nàng.
“Về nhà chỉ mất một khắc đồng hồ, đừng ngồi xe ngựa, ta cưỡi ngựa đưa nàng đi hóng mát.”
Bảo Ninh đứng ở bậc thềm tò mò nhìn Tái Phong, nàng quen biết con ngựa này cũng đã lâu, nhưng chưa bao giờ cưỡi nó nên có chút sợ hãi.
Bùi Nguyên vỗ đùi, vẫy gọi nàng: “Đứng ngốc ở đó làm gì, đi nhanh một chút, bằng không đám sai dịch kia lại tới phạt tiền nàng đấy.”
Lại nhắc đến chuyện phạt tiền, Bảo Ninh nguýt hắn một cái.
Buổi chiều sau khi Viên Tử đi, Bảo Ninh buồn bã nửa ngày nên thất thần không coi chừng khách nhân trong tiệm, có người buộc ngựa vào cột hiên, sai dịch trông thấy phạt nàng ba lượng bạc. Liên tiếp gặp chuyện phiền phức khiến tâm trạng Bảo Ninh không vui lên được, Bùi Nguyên còn cố tình nhắc lại khiến nàng bực mình hơn.
Bảo Ninh cúi đầu nhìn túi vải đựng đầy chân heo trong tay, nghĩ đến buổi tối nấu bát canh xương mỹ vị, trong lòng dễ chịu hơn một chút.
“Ta ngồi phía trước hay phía sau? “
“Ngồi phía trước đi ” Bùi Nguyên đưa tay kéo nàng, “Nàng muốn ngồi phía sau? Với chút sức lực của nàng, chẳng may ôm eo ta không chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966831/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.