Bùi Nguyên nhìn nàng bằng ánh mắt bất ngờ, hắn nhất thời không kịp phản ứng Bảo Ninh muốn làm gì, cũng đắn đo không chắc chắn.
“Chàng phải nói chuyện với ta một lúc.” Bảo Ninh quyết định muốn nói, nghiêng người ngồi trên đùi Bùi Nguyên, cánh tay ôm cổ hắn, “Mỗi ngày chàng đều chung đụng với Ngụy tướng quân nhiều hơn ta, ta sợ hắn làm hư chàng nên nhất định phải đi nhìn. Lại nói, thấy chàng cười nhưng trong lòng không vui, ta không thích, nếu chàng gặp chuyện gì phải nói với ta, ta muốn giúp gì đó.”
Bảo Ninh biểu đạt ý tứ của mình rất rõ ràng.
Nàng chỉ là cô nương ở hậu trạch, không thể trực tiếp nói với Bùi Nguyên: “Lưu ma ma kể cho ta, bà nói vì bản thân không quan tâm đến trượng phu mình, mặc hắn ra ngoài để người ta đánh chết, ta rất sợ, sợ chàng cũng bị như vậy, nếu chàng làm chuyện gì phải trực tiếp nói với ta.”
Nói như này thật ngớ ngẩn, dù nàng thận trọng nhưng Bùi Nguyên chắc chắn không thích nghe.
Bảo Ninh nhỏ giọng nói thêm: “Ta vĩnh viễn đứng về phía chàng!”
“Ta…” Bùi Nguyên ngạc nhiên nhìn Bảo Ninh, hắn ít khi có vẻ mặt như thế, mặt ngơ ngác như con ngỗng. Trước khi vào cửa, phòng tuyến cao nhất của hắn bị sụp đổ, Bùi Nguyên không biết vì sao Bảo Ninh đột nhiên thay đổi, đáy lòng càng ngày vui sướng nhưng hắn lo mình tự đa tình.
Bùi Nguyên vịn tay lên eo Bảo Ninh, sắc mặt bình tĩnh: “Những chuyện ta nói nàng không thích nghe.”
“Chàng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat/1966817/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.