Chu Giang Thành là tướng lĩnh dũng mãnh nhanh nhẹn, hắn không thông minh nhưng vũ lực cao cường, cả người hắn đầy cơ thịt rắn chắc, trong quân không ai ngăn nổi hắn.
Đột nhiên thấy đại hán vạm vỡ lao đến người mình, Bảo Ninh suýt bị dọa sợ, đến khi Chu Giang thành đứng trước mắt, nàng nhất thời không phản ứng được, cả người lui về sau.
Chu Giang Thành lảo đảo, từ từ nhắm hai mắt, hắn thuận thế bổ nhào vào người Lưu ma ma đang cầm ô đứng bên cạnh Bảo Ninh, gắt gao ôm chặt vai bà.
Nhìn hắn có vẻ cổ quái, ban đầu còn ngọt ngào gọi: "Lục Vân" hai tiếng, không hiểu tại sao đột nhiên phát cuồng, bóp cổ Lưu ma ma gào lên: "Lục Vân, nàng phản bội ta sao? Nàng phản bội ta sao? Nàng lấy trộm Hổ Phù sao, nàng nói rằng không phải nàng đi, được không? Lục Vân.."
Lưu ma ma bị nghẹn, ô trong tay bà bị Chu Giang Thành kéo rách, chỉ còn lại khung tre bén nhọn, Lưu ma ma la lớn, dùng nan nhọn đâm vào đùi hắn.
Chi Giang Thành bị đau vội mở mắt, lúc này hắn mới phát hiện mình ôm nhầm người, bỗng hắn ngẩng đầu nhìn Bảo Ninh đứng cách đó không xa, ánh mắt dán chặt vào nàng.
Bảo Ninh đứng dưới cơn mưa xối xả.
"Lục Vân?" Chu Giang Thành như dã thú, hắn đứng lên lao về phía nàng tốc độ cực nhanh, lực của hắn lại lớn khiến tay áo của nàng bị xé rách.
Mọi chuyện xảy ra như sấm chớp bất chợt đến trêи bầu trời, hắn lao ra cửa chỉ tốn hai hơi thở.
Thị vệ giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-hoang-tu-tan-tat-2/1703003/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.