Không ổn.
Tâm trạng Cơ Việt nặng nề.
Hắn có thể cảm nhận được chất độc đang cấp tốc lan tràn trong bảy tám đường kinh mạch, sức lực nhanh chóng mất dần. Một chốc nữa, có lẽ ngay cả thanh kiếm hắn cũng chẳng cầm vững.
Hắn không bảo vệ được Vệ Liễm.
Ánh mắt Cơ Việt sắc bén, lộ vẻ hung bạo liều lĩnh làm người ta khiếp sợ. Hắn đổi vũ khí sang tay trái, động tác cực kỳ tàn nhẫn, hầu như mỗi nhát kiếm đều trúng vào điểm yếu, gặt hái tính mạng người.
Hắn muốn đánh nhanh thắng nhanh.
Cái giá phải trả là mất đi khả năng phòng ngự, càng ngày trên cơ thể hắn càng nhiều máu. Tuy vậy, cánh tay còn lại vẫn cẩn thận che khuất tầm mắt của Vệ Liễm.
"Đừng nhìn." Cơ Việt hạ thấp giọng, dịu dàng tới mức gần như nỉ non.
Toàn thân hắn máu me đầm đìa, cự kỳ khó coi.
Tay Vệ Liễm nắm chặt sợi dây cương, giọng nói run rẩy: "Cơ Việt..."
"Haizz…" Cơ Việt thì thầm bên tai y: "Cô vẫn ổn."
Cho dù lưng vừa bị chém một nhát, sắc máu nhiễm đỏ áo quần.
Thanh niên trong lòng được hắn che chở vẫn sạch sẽ, chẳng hề vấy bẩn.
Đáng tiếc vẫn bị vài giọt máu bắn lên mặt, vì hắn bảo vệ chưa chu đáo.
Tất cả chỉ xảy ra trong khoảnh khắc, Cơ Việt đâu dám ham chiến, có tới mười mấy tên thích khách, hắn không dư thời gian đọ sức cùng bọn chúng.
Cơ Việt hợp lực với A Manh mở một đường máu, rồi thúc ngựa xông ra khỏi vòng vây, bỏ rơi toàn bộ thích khách sau lưng.
"Hí!" Trong thời khắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-bao-quan-ta-moi-ngay-deu-nghi-minh-dang-thu-tiet/1153667/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.