Cơ Việt gối đầu lên hai tay, hồi tưởng từng cảnh khi giao đấu với người mặc áo đen trên nóc nhà. 
Từng chiêu thức, từng cử chỉ hành động của đối phương. 
Đã ra lệnh tra xét thật kỹ, nhưng người kia có thể trốn thoát trong tay hắn, sợ rằng thị vệ cũng chẳng thu được kết quả gì. 
Điều hắn để ý nhất vẫn là việc phát hiện những mảnh ngói vụn ở phòng Vệ Liễm. 
Vệ Liễm đâu có biết khinh công, khi bay lên Trích Tinh lâu, y đã ôm chặt lấy hắn, sợ tới mức chẳng dám mở mắt cơ mà. 
Vì sao có thể là người áo đen giao đấu với hắn trên nóc nhà vô số hiệp... 
Cơ Việt chẳng dám tin, nhưng không thể không tin. 
Hắn quá quen thuộc Vệ Liễm. 
Hắn từng ôm y, hôn y, từng tựa vai nhau, từng ngủ chung giường, từng làm chuyện thân mật. 
Lẽ ra hắn phải biết. 
Kỳ thực hắn... biết. 
Nhưng không muốn tin. 
Điều tổn thương nhất trên đời là bị người mình yêu lừa dối. Lần đầu Cơ Việt trao gửi tấm chân tình, bây giờ lại chẳng thể xác định trong đó có bao nhiêu thật giả, chẳng thể biết được ngọt ngào trước kia diễn kịch nhiều hay ít, cho nên khó tránh khỏi bị đả kích. 
Lòng ngổn ngang trăm mối, đủ loại mùi vị, Cơ Việt buồn bực trở mình. 
Nếu Vệ Liễm là người mặc áo đen kia... 
Cơ Việt ngẫm nghĩ thật kĩ thì phát hiện, chẳng phải phẫn nộ hay thất vọng mà là lo lắng và tự trách đang chiếm đầy cõi lòng. 
Nếu Vệ Liễm là người kia, vậy y bị thương, hiện giờ phải chịu biết bao đau đớn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-bao-quan-ta-moi-ngay-deu-nghi-minh-dang-thu-tiet/1153659/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.