Lý Phúc Toàn cứ tưởng bệ hạ nổi giận đùng đùng đi vào, không ban chết cho Liễm công tử thì chí ít cũng phải trừng phạt bằng mấy chục gậy một phen. 
Hắn theo bệ hạ đã nhiều năm, chưa từng thấy bệ hạ tức giận đến thế, không phải bệ hạ không tức giận, mà là không thể hiện ra. Càng không vừa lòng thì nét mặt bệ hạ càng ôn hòa, miệng treo ba phần ý cười, khiến người ta chẳng rét mà run. 
Lần này tâm trạng lộ rõ, vẫn khiến người sợ hãi, nhưng ít ra đã bình thường hơn trước. 
Chẳng biết Liễm công tử sẽ hứng chịu ngọn lửa giận của bệ hạ thế nào. 
Lý Phúc Toàn đứng bên ngoài lắc đầu khó hiểu: Liễm công tử vốn thông minh, sao lại làm ra việc ngu ngốc thế. 
Cửa cung Thang Tuyền mở ra, Lý Phúc Toàn vội dừng suy nghĩ, cúi đầu nghênh đón. 
Cứ tưởng bệ hạ sẽ cho người mang Liễm công tử đi nhận hình phạt, Lý Phúc Toàn lặng lẽ ngước mắt, nhìn thanh niên da trắng hơn tuyết đang bất mãn dựa vào ngực bệ hạ, mặt như hoa đào, sắc đỏ tung bay. 
Khóe mắt giật giật, Lý Phúc Toàn vội thu tầm nhìn. 
Xem ra không có chuyện bị trừng phạt. 
Chẳng có vấn đề gì mà sủng hạnh một hồi lại không giải quyết được, nếu có, vậy thì hai hồi. 
Liễm công tử rất cá tính. 
Chẳng biết Lý Phúc Toàn đã than thở tới lần thứ mấy rồi. 
- - 
Ban đêm bên giường nhỏ, Cơ Việt cho người lui ra, căn phòng trở nên yên ắng. 
Bỗng hắn nhận ra. 
Hình như hắn, lại bị Vệ Liễm bố trí. 
Cơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-bao-quan-ta-moi-ngay-deu-nghi-minh-dang-thu-tiet/1153622/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.