Thang Tuyền cung, Vệ Liễm ngâm mình trong làn nước ấm, nước tràn qua lồng ngực, lững lờ dưới xương quai xanh, cổ cao như ngỗng, da tựa mỡ đông, quyến rũ đến cực điểm.
Mặt nước rải đầy hoa mai hồng, phảng phất tản ra một quầng sáng đỏ vây xung quanh thanh niên, khiến cho dung nhan càng thêm tươi đẹp, hệt như một yêu tinh hoa.
Cơ Việt hung hăng tiến vào với tư thế khởi binh hỏi tội, bất ngờ bức tranh mỹ miều soi vào đáy mắt, bước chân tức khắc thả nhẹ nhàng.
Vẻ kiêu ngạo biến mất quá nửa, ý chí chiến đấu ngừng lại, ngọn lửa giận chỉ còn hai ba phần.
"Tất cả lui ra." Cơ Việt không muốn kẻ khác nhìn thấy Vệ Liễm tắm, dù hơn nửa người y đã chìm trong nước.
"Vâng."
Cung nhân lui ra hết, Thang Tuyền cung chỉ còn lại hai người.
Vệ Liễm ngạc nhiên hỏi: "Sao bệ hạ lại đến đây?"
"Cô không đến, thì sao biết sau lưng ngươi đã bố trí cô thế nào." Cơ Việt cười nhạt.
Vệ Liễm tỉnh bơ: "Bệ hạ nói vậy là sao?"
Y tính kế Châu Nguyệt, dĩ nhiên đoán được có khả năng trong tình thế cấp bách cô ta sẽ khai ra y. Nhưng thế thì sao? Ai có chứng cớ chứ? Chỉ cần y không nhận là xong. Lời nói một phía từ miệng cung nữ muốn bò lên giường quân vương, sao mà tin nổi.
Cơ Việt chẳng tỏ rõ ý kiến, hắn giật áo ngoài ném xuống, cởi giày, mặc nguyên áo trong bước vào bể tắm.
Đầu ngón tay Vệ Liễm khẽ nhích, lẳng lặng đặt lên chiếc vòng bạc trên cổ tay.
... Hiện giờ y chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-ga-cho-bao-quan-ta-moi-ngay-deu-nghi-minh-dang-thu-tiet/1153621/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.