Kỳ Hữu Vọng lẳng lặng nhìn Chu Thư, không thể biết được giờ khắc này đến cùng là vì dáng vẻ của Chu Thư mà thần hồn điên đảo, hay bởi vì chính mình cũng đang khát khao có được tính cách nữ cường nhân độc lập, kiên cường của đời sau, cho nên mới muốn đến gần nàng ấy.
Có lẽ là cả hai.
"Sao tiểu thư có được thuốc này?"
"Khi hái trà thường phải thật nhẹ nhàng hái độc mầm xuống mà không được làm hư hại mầm lá, cũng không thể có động tác quá mạnh mà hủy hoại lá trà khác, cho nên chỉ có thể dùng đầu ngón tay để ngắt hái, khi đó đầu ngón tay sẽ bị đau." Chu Thư nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Kỳ Hữu Vọng đè lại tay Chu Thư, kéo lấy ngón cái và ngón trỏ của nàng nhìn xem, phát hiện quả thật có chút thô chai, có thể tưởng tượng được đầu ngón tay của nàng ấy đã chịu bao nhiêu đau đớn.
"Ngươi là tiểu thư Chu gia, ngươi không cần làm những việc nặng đó." Kỳ Hữu Vọng thương tiếc nói.
Chu Thư mỉm cười, trả lời: "Kỳ tứ thiếu thân là tứ công tử Kỳ gia, vốn cũng không cần hà tất tự mình đi nuôi heo."
Dứt lời, nàng cũng không có động tác gì, trong lòng lại nghĩ đến cùng là khi nào người này mới chịu buông tay nàng ra.
Kỳ Hữu Vọng lớn như vậy, đôi tay thường xuyên nắm và bị nắm là của Phương thị, Chu lão mẫu, nhưng vì tuổi tác nên tay của hai người đã không còn trơn mềm như khi còn trẻ tuổi, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-duong-thanh-dai-nong-ho/2277849/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.