Cây trà trụi lủi ban đầu giờ đây mọc ra không ít chồi non, mầm mới mềm mại, có vài cành chồi non bắt đầu duỗi thân. Tuy rằng cây trà được nàng ấy tu bổ còn chưa lớn, nhưng tốc độ sinh trưởng cũng nhanh đến kinh người.
Nàng trực tiếp cho người đào cả rễ cây trà này ra, trồng vào trong chậu, sau đó đưa đến biệt trang Kỳ gia cho Kỳ Hữu Vọng, còn gọi cho nó cái mỹ danh: "Đây là cây trà tặng cho tứ lang, hi vọng tứ lang có thể thích."
Đối với việc bảo dưỡng cây cỏ, chăm sóc bồn hoa thì thật sự Kỳ Hữu Vọng chẳng thấy hứng thú, nhưng đây là Chu Thư tặng cho nàng, tất nhiên nàng sẽ vui sướng nhận lấy, sau đó đặt trong đình viện, mỗi ngày rảnh rỗi thì chăm sóc một chút.
Mặt khác nàng cắt mấy cành lá dư thừa xuống, cắm vào trong đất, chờ cho rể mọc dài ra, rồi lại dời vào trong chậu, sẽ thành một chậu cây trà.
Những cây trà trong chậu cũng không lớn như những cây trà trồng nhiều năm, hơn nữa càng ngày càng nhiều chồi mọc ra, chậu cây trà càng ngày càng tươi tốt.
Chu Thư thường xuyên đến đây, phát hiện cây trà nàng tặng cho Kỳ Hữu Vọng kia đã mọc đầy mầm lá, chậu hoa gặp hạn được Kỳ Hữu Vọng dời đi cũng vẫn còn tồn tại, hơn nữa đã mọc rễ nảy mầm rồi.
Phải biết rằng thời gian cây trà sinh trưởng càng lâu năm thì một khi dời gốc càng khó sống sót, càng miễn bàn đến việc Kỳ Hữu Vọng lại dời nó trồng vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-duong-thanh-dai-nong-ho/2277808/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.