Trong văn phòng.
Thầy chủ nhiệm nước miếng tung bay quở trách hai người: “Hai em đúng là Ngọa Long Phượng Sồ, một người lên lớp đi ngủ, một người lên lớp ăn vụng, trong mắt các em còn có giáo viên không? Còn có kỷ luật lớp học không? Các em xem trường học, lớp học thành nơi thế nào?"
"Ngọa Long Phượng Sồ là gì?" Tang Dữu Dữu thấp giọng hỏi Thẩm Chiêu Chiêu.
Mắt Thẩm Chiêu Chiêu sáng lên: Cái này cô quen!
"Ngọa Long là chỉ Gia Cát Lượng, Phượng Sồ là chỉ Bàng Thống, cả hai đều là những nhân vật nổi danh trong thời Tam Quốc." Thẩm Chiêu Chiêu hưng phấn thấp giọng trả lời.
"Cho nên, thầy đang khen ngợi chúng ta à?" Tang Dữu Dữu có chút không xác định được, nhìn về phía thầy chủ nhiệm.
Nhìn thấy sắc mặt âm trầm, như thể đầu sắp bốc cháy.
Tốt rồi, nhất định là cô ấy đoán sai!
Thầy chủ nhiệm nghe không sót một chữ trong cuộc đối thoại của hai người, nhìn hai người là lại tức giận, đau đầu: “Được rồi, tôi không nói nhảm với các em nữa, ngày mai để ba mẹ các em tới một chuyến."
Cái này cô cũng quen!
Thẩm Chiêu Chiêu lập tức nói: “Vấn đề này chúng ta có thể tự giải quyết, không cần tìm phụ huynh đâu ạ.”
“Các em muốn giải quyết thế nào?”
Thẩm Chiêu Chiêu nhanh chóng chuyển động đầu óc, đang nghĩ xem mình nên tìm lý do gì để thuyết phục đối phương không gọi phụ huynh.
“Sao, chưa nghĩ ra à?” Thấy cô không nói gì, chủ nhiệm lấy điện thoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/3589136/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.