Sau sinh nhật lần thứ mười, hai bạn nhỏ bước vào lớp năm.
Việc học ngày càng trở nên khó khăn, ngày càng có nhiều thứ để học, nhưng điều này đối với học tra Chiêu thì không có gì khác biệt.
Ảnh hưởng duy nhất có thể là có nhiều bài tập về nhà hơn, ảnh hưởng đến thời gian ngủ của cô vào ban đêm!
“Thẩm Chiêu Chiêu!”
Thẩm Chiêu Chiêu bị đánh thức khỏi giấc ngủ, đôi mắt to ngơ ngác nhìn Tang Dữu Dữu ngồi cùng bàn.
Tang Dữu Dữu nháy mắt về phía bục, ra hiệu cho cô nhìn sang.
Tuy nhiên, ánh mắt hai người giao tiếp không thành công, Thẩm Chiêu Chiêu không trả lời lại ám chỉ của cô bé, cô vươn tay, bưng mặt đối phương, tiến lại gần nói: "Dữu Dữu, cơ mặt cậu bị co giật à?"
Tang Dữu Dữu từ bỏ dùng ánh mắt để ám chỉ, cô bé đổi sang dùng khẩu hình nhắc nhở: "Nhìn, lên, bục."
"Cậu đang nói cái gì thế?" Đáng tiếc, hai người không có chút ăn ý nào.
“Em ấy nói, em nhìn lên bục đi.” Một giọng nói không thể kìm nén sự tức giận vang lên.
Đỉnh đầu Thẩm Chiêu Chiêu dường như đã bị thứ gì đó tấn công, ngay lập tức trở nên rõ ràng.
Cô cứng ngắc quay người lại, nhìn về phía bục giảng.
Sau đó, cô nhìn thấy chủ nhiệm lớp kiêm giáo viên dạy toán đang gầm lên với cô với khuôn mặt đen hơn đáy nồi: "Thẩm Chiêu Chiêu, em lại ngủ trong lớp, ra ngoài đứng cho tôi."
"Vâng!" Cô gái nhỏ rũ cái đầu nhỏ bé của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-duoc-ban-trai-truc-ma-chieu-chuong/3589135/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.