Chiết Liễu giả chết bị Quý Từ xách lên hung hăng mắng một trận.
Tiểu Chiết Liễu nhìn qua ủy khuất không chịu được, cả thanh kiếm đều vô cùng uể oải.
Quý Từ hiếm khi không an ủi nó.
Còn có thể an ủi cái gì a? Tiểu sư đệ nhà cậu cũng không thấy!
Quý Từ vô cùng lo lắng mà kiểm tra cả tòa phòng này một lần, cuối cùng cái gì cũng không phát hiện.
Cậu một khắc cũng không dám chậm trễ, trực tiếp mang theo kiếm ra khỏi tòa nhà bỏ hoang này.
Lúc này khoảng tầm nửa đêm, mặt trăng lại hiện ra, ánh sáng trong suốt chiếu xuống, miễn cưỡng có thể thấy rõ con đường phía trước một chút.
Quý Từ tinh mắt, trên mặt đất bên ngoài phòng, phát hiện mấy dấu móng vuốt.
Giống như chân của động vật có vú nhỏ để lại.
Quý Từ nhìn trái nhìn phải, phát hiện dấu chân này có chút giống chồn.
Nhưng mà... cậu cẩn thận suy nghĩ một chút, nếu là chồn kéo Tần Giác và phu xe đi, vậy hình như cũng không thực tế lắm.
Trừ phi nó là con chồn thành tinh.
Nghĩ vậy, Quý Từ lại cảm thấy dường như mình đã nảy ra một ý nghĩ.
Cậu triển khai thần thức, cẩn thận tìm kiếm xung quanh.
Cảnh sắc trong đêm tối không nhìn rõ, nhưng có thể xác định, Chiết Liễu kiếm trong tay Quý Từ cực kỳ không an phận.
Nó tựa hồ là biết mình phạm sai lầm, cho nên nóng lòng biểu hiện bản thân, bắt đầu cố gắng thoát khỏi tay Quý Từ, định chia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dien-cuong-quyen-ru-su-de-toi-tro-thanh-van-nhan-me/3578657/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.