*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Sau khi Trác Dương ăn vài miếng dứa, Tịch Sâm đứng dậy đi rửa tay, anh vừa đi, mấy người kia lập tức ngồi xuống vây xung quanh cậu, hiếu kì không thôi. 
Có người hỏi: “Cậu là Trác Dương? Cậu cùng Tịch Sâm có quan hệ như thế nào?” 
Bị mấy đôi mắt nhìn chằm chằm, Trác Dương hơi cơ người lại, “Tôi là trợ lý sinh hoạt của Tịch tổng.” 
Những người kia không tin lắm. 
“Tịch Sâm sẽ đối xử tốt với một người trợ lý sinh hoạt như vậy sao?” 
“Anh ta vừa nãy còn chủ động mời cậu ăn dứa! Wow, ngày tận thế sắp đến rồi à?” 
“Nghiêm Khải còn chưa nhận được đãi ngộ như thế đâu!” 
“Tôi cho rằng mình vừa xuất hiện ảo giác.” 
Vừa nãy Tịch Sâm ngồi ở đây, cậu không thấy họ nói với anh một câu, cứ tưởng họ không quen biết anh, nhưng hiện tại xem ra, họ đối với Tịch Sâm vô cùng quen thuộc. Tịch Sâm trong tưởng tượng của bọn họ cực kỳ lạnh lùng, người sống chớ đến gần, đến gần sẽ bị đông chết đó. 
Trác Dương không nhịn được thay Tịch Sâm nói hai câu, “Tịch tổng chỉ là không thích nói chuyện.” 
“Anh ta đối với cậu đương nhiên là như thế.” Có người nói, “Cậu đã từng ở trong hoàn cảnh, cậu muốn nói nhưng không bao giờ nhận được đáp lại chưa?” 
Cảm giác này cậu chưa từng cảm nhận qua, trước đây cậu và anh chỉ có mấy lần tiếp xúc, hình như mỗi lần đều là Tịch Sâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-dan-bong-chay/1715748/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.