【 Nhật ký của Hứa Tri Niên -7】
Ngày 1 tháng 10 năm 2020, trời nắng
Hôm nay là lễ Quốc khánh, cũng là Tết Trung thu.
Cậu của Khương tiên sinh đưa cho tôi một cặp đồng hồ nói là quà tặng.
Đồng hồ rất đẹp, mặt đồng hồ màu xanh có khắc hoa văn màu bạc và số La Mã nhìn rất tinh xảo.
Tôi lén tìm hiểu, không tìm được đồng hồ cùng kiểu nhưng nhìn giá của các kiểu khác đều đắt khủng khiếp.
Khương tiên sinh nói không sao, tôi cứ nhận là được rồi.
Nói thật tôi không dám đeo vì sợ bất cẩn đụng vào đâu đó.
Khương tiên sinh nghe xong liền ôm tôi cười.
Đáng ghét, cái này có gì đáng cười đâu chứ.
Nhưng cuối cùng tôi vẫn đeo lên cùng với Khương tiên sinh, bởi vì đồng hồ đôi trên thị trường đa số là kiểu dành cho nam nữ, đây là đồng hồ mà cậu anh cố ý đặt riêng, một cặp đồng hồ nam.
Tôi nhìn đồng hồ cùng kiểu trên cổ tay Khương tiên sinh cười ngây ngô cả đêm.
Hôm nay cũng là một ngày yêu Khương tiên sinh (suýt nữa thì quên nói).
—————
1195
Năm ngoái tôi dành chút thời gian trở về nhà cũ.
Tôi và cha tôi vẫn ghét nhau như xưa, ông ta thấy tôi càng lúc càng chướng mắt, mà tôi thấy ông ta cũng vậy.
Vợ mới nhất của ông ta là dì Lưu trái lại rất an phận, chẳng hề phiền gì đến tôi.
Có lẽ cha tôi đã lớn tuổi nên gu thẩm mỹ rốt cuộc thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cuu-vot-the-than-cua-bach-nguyet-quang/3725464/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.