【 Nhật ký của Hứa Tri Niên -6】
Ngày 13 tháng 9 năm 2020, trời nắng
Tôi hỏi Khương tiên sinh trong đời anh có hối hận chuyện gì không?
Khương tiên sinh nói có rất nhiều.
Tôi không tin.
Bởi vì tôi vẫn nghĩ Khương tiên sinh là người sẽ không hối hận.
Anh luôn kiên định dũng cảm tiến lên phía trước, giống như mãi mãi không bị quá khứ đánh bại.
Khương tiên sinh như vậy sao lại hối hận được chứ.
Khương tiên sinh lại nói: "Điều anh hối hận nhất chính là không thể gặp em sớm hơn."
Tôi lúng túng nói: "Chuyện này anh đâu thể kiểm soát được."
Còn một câu tôi chưa nói ra miệng.
Tôi cảm thấy có thể gặp được Khương tiên sinh thì không bao giờ là quá muộn cả.
Bởi vì anh đáng để tôi chờ đợi lâu như vậy.
Cũng đáng để tôi dành cả đời yêu anh.
—————
1165
Tôi không hề ngạc nhiên khi Nghiêm Chi Triết về nước vào lúc này.
Thứ nhất là sắp hết năm, hắn ở bên ngoài chơi bời lêu lổng thế nào thì Tết vẫn phải về nhà.
Hai là Lâm Thư Kỳ đã về nước, hắn cũng chẳng còn lý do tiếp tục ở nước ngoài.
1166
Tôi cứ tưởng sau khi Nghiêm Chi Triết về nước sẽ bớt chút thời gian liên lạc với tôi để hỏi thăm Hứa Tri Niên.
Nhưng đến nay tôi vẫn chưa nhận được điện thoại của hắn, có lẽ hơn nửa năm qua hắn bị Lâm Thư Kỳ làm cho mê muội nên đã sớm quên mất Hứa Tri Niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cuu-vot-the-than-cua-bach-nguyet-quang/3725463/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.