Chử Trần đứng chết trân tại chỗ, cả người đều như bị đóng băng, không phải giờ này mọi người đang từ dưới lầu đi lên hay sao, tại sao trong phòng vệ sinh vẫn còn người.
"Bé Cam, cậu sao vậy?"
Chử Trần ôm đầu vẻ mặt không còn thiết sống, dè dặt cất lời: "Hình như tôi sắp xỉu rồi."
Lục Xuyên Trạch im lặng nhìn Chử Trần, tủi thân nói: "Cậu rất để ý việc người khác biết quan hệ của chúng ta tốt sao, còn dùng cả chiêu nhức đầu này."
Bàn tay ôm đầu buông xuống, sắc màu trong mắt như bị dập tắt. Chử Trần ngỏm rồi, ngay tại giây trước, ngay người mà cậu không biết tên, nhưng người ta thì chắc chắn biết hai người họ.
Cậu bắt đầu ngẫm nghĩ xem có cách nào khiến một người có thể im lặng biến mất, hoặc là chuyển sang hành tinh khác sinh sống.
"Cậu không chú ý có người bên trong à?"
Lục Xuyên Trạch ôm trán, "Cậu kéo thẳng tôi vào trong, tôi còn chưa kịp phản ứng."
Nói cho cùng vẫn do Chử Trần nhanh miệng, căn bản không kịp chú ý đến chuyện có ai ở đây hay không.
Bước chân kéo theo sự đau xót nặng nhọc lết về phòng học, ánh mắt rừng rực tràn ngập sự hóng hớt tới từ cả lớp như thể sắp nuốt trọn lấy Chử Trần. Cậu chỉ đành giả vờ trấn tĩnh ngồi xuống, ánh mắt nghi ngờ nhìn mọi người, tự nhiên nói: "Nhìn tôi làm gì? Có chuyện à?"
Ánh mắt từ bốn phương tám hướng di tản, người nào người nấy đầu như cái trống lắc, sợ bị Chử Trần nhìn trúng.
Cả tiết học ai cũng đều phân tâm, sau khi kết thúc ca Lục Xuyên Trạch bị gọi đi, bầu không khí trong lớp lập tức nhảy vọt lên mức cao nhất.
Tiết Thành bị mọi người đồng loạt đẩy lên đối mặt với Chử Trần chỉ có thể bấm bụng, nắm chặt tay mở miệng nói: "Anh Chử, nghe bảo pheromone trên người anh là của Lục thần. Hai người ở cùng nhau trong kỳ dịch cảm, còn 3 ngày 3 đêm. Anh Chử, em không đồng ý."
Chử Trần nhìn Tiết Thành bằng ánh mắt mông lung, cậu ta chỉ cần nhắc đến câu trên người có pheromone của Lục Xuyên Trạch đã bị phao truyền thành ở cùng nhau một đêm, lời đồn quả thật đáng sợ.
"Làm, làm gì có chuyện đó."
Tiết Thành không nhường một ly, lại tiếp tục hỏi: "Vậy pheromone trên người anh là sao?"
Hiện trạng không khác gì như tam đường hội thẩm[1] khiến Chử Trần vô cùng chột dạ, nhưng trên mặt lại bình tĩnh như không.
"Mọi người cũng biết chúng tôi quen nhau từ lâu rồi, cậu ấy ở nhà tôi, đúng lúc tới kỳ dịch cảm không có người chăm sóc thì tôi phải ra tay giúp đỡ. Còn có chuyện gì không? Muốn hỏi thì tìm Lục Xuyên Trạch mà hỏi."
Tiết Thành rụt người lại, mùi trên người anh Chử cậu quá đáng sợ, cậu chỉ mới ngửi thôi cũng đã cảm nhận được sự uy hiếp trong đó, là một Alpha rất mạnh.
Đợi đã, mùi pheromone, có phải cậu để sót cái gì không.
"CLM, hóa ra pheromone của Lục thần mang mùi sữa? Đây là bí mật động trời đấy."
Tiếng của Tiết Thành như bị mắc kẹt lại ở ngay tại yết hầu trong cổ rất khó chịu, mọi người theo hướng ánh mắt của cậu nhìn qua, Lục Xuyên Trạch đang ngược chiều ánh sáng bước tới, khí thế quanh thân khiến ai nấy chạy trốn đi hết.
"Không, không quan tâm."
Tiết Thành cun cút chạy đi. Trong lòng không ngừng gào thét tên của Chử Trần, anh Chử cứu em, mau cứu em.
Đáng tiếc Chử Trần không nghe được tiếng lòng của Tiết Thành, cậu nhìn câu chuyện gian tình giữa mình và Lục Xuyên Trạch đã bay lên đầu trang của trường, mọi thứ giờ đã hóa thành hư không hết rồi.
Cậu quyết định đi sang hành tinh khác sống, không cần để ý mấy cái này nữa.
[Bé Cam: Ba, trước kia ba lớn tặng hành tinh đã quyết để dưới tên con đúng không? Gấp! Gấp! Gấp!]
[Ba ba: Đúng rồi, sao vậy bé Cam?]
[Bé Cam: Ừm, vậy thì được rồi, chẳng là đột nhiên muốn đổi sang hành tinh khác sống.]
Hơi thở phía sau người Chử Trần ngày một rõ ràng, tinh thần lực sáng lấp lánh xuất hiện khắp nơi dụ dỗ cậu, lúc thì nghịch dái tai, khi thì xoa đầu. Mặt dày, thật sự không biết xấu hổ.
"Lục Xuyên Trạch, cậu đang làm trò gì đấy? Đừng có đụng chạm nữa."
Bàn tay đang lén lút của người kia rung lên, tai của Chử Trần giờ đã đỏ rực, trên mặt như là ửng một màu hồng nhạt. Hay lắm, đây là cái gì mà nội dung mình không chi tiền để được thấy đúng không.
"Tôi không chạm, bé Cam bắt nặt tôi."
Rồi xong, Chử Trần nghĩ Lục Xuyên Trạch khùng lắm rồi, bây giờ đã bắt đầu tưởng tượng đến cuộc sống hạnh phúc của hai người, hoàn toàn không để tâm đây là nơi nào nữa.
Cộp cộp.
"Anh, anh Chử, hiệu trưởng tìm anh với Lục thần."
Lục Xuyên Trạch chậm rãi buông bàn tay khoác lên người Chử Trần, cậu đang đánh đổi sự nguy hiểm tính mạng để phát đường cho con dân trên thuyền, quả nhiên không dễ dàng gì.
Trên đường đến văn phòng Lục Xuyên Trạch vẫn còn thích thú nhìn mọi người chụm đầu xì xào, ship hai bọn họ đủ kiểu, không tệ không tệ, đi đúng đường rồi đấy.
Hiệu trưởng híp mắt cười, nhấp môi, hứng khởi nói: "Nghe nói hai người đã đính hôn rồi à, bao giờ thì phía hoàng thất phát thiệp mừng."
Chử Trần uống ngụm trà cũng nuốt không trôi, ho sặc sụa, Lục Xuyên Trạch vội vàng vỗ lưng cho cậu. Vẻ mặt hài lòng của hiệu trưởng làm Chử Trần hít thở không thông.
"Hiệu trưởng, ngài đừng tin cũng đừng đồn bậy bạ."
Hiệu trưởng xua tay, "Haiz, không sao, cũng là chuyện sớm muộn. Chử Trần, không cần xấu hổ, nói gì thì nói ta cũng là thầy của ba cậu, tới lúc đó ta nhất định sẽ gửi tiền mừng cưới."
Chử Trần nói không lại, khuỷu tay chọc nhẹ sang người Lục Xuyên Trạch, ánh mắt ra hiệu, giải thích.
"Yên tâm đi, hiệu trưởng, chắc chắn sẽ không quên gửi thiệp cho ngài."
Chử Trần đau không phát ra tiếng, Lục Xuyên Trạch học hư rồi, không còn là đứa em trai ngày trước cậu nói gì cũng nghe răm rắp nữa. Tức muốn tăng xông.
"Nói chuyện chính, nói chuyện chính. Hai người xem cái này trước đi."
Trong văn bản ghi chi tiết về một người, hoặc phải là nói về cuộc sống 10 tháng của nửa người nửa trùng. Ghi chép không theo logic, trông giống một phần nhật ký hơn.
"Cái này ở đâu ra vậy."
"Đại hoàng tử đưa tới, văn bản tuyệt mật theo khám phá mới nhất của viện nghiên cứu."
Viện nghiên cứu không đơn giản chỉ nghiên cứu về cơ giáp, hệ thống bảo vệ. Rất nhiều vũ khí bí mật đều do người ở viện nghiên cứu chế tạo ra. Khỏi nói tới mấy thứ khác, chỉ riêng số bản quyền sáng chế trong tay anh cả đã nhiều không đếm xuể.
Nếu không phải Chử Phong thật sự không muốn ngôi vị hoàng đế, bằng không người thừa kế chắc chắn là anh.
"Vậy hồ sơ này của ai?"
"Từ một bệnh nhân sắp chết, cũng vừa hay, bác sĩ chữa bệnh hôm đó là người của viện nghiên cứu, cũng là cấp dưới của đại hoàng tử. Phát hiện trên cơ thể của bệnh nhân xuất hiện tình trạng đặc biệt hợp nhất gen, chuyện này không hiếm, bọn họ nghi ngờ có một tổ chức chuyên môn làm những công việc này."
Công việc ở viện nghiên cứu đặc thù, đa số người sẽ có hai hay thậm chí là nhiều thân phận khác nhau, không ít bác sĩ, luật sư xuất sắc đều là thành viên của viện nghiên cứu.
Hiệu trưởng nghiêm túc nhìn hai người: "Hiện nay cần sự giúp đỡ từ hai người, ngoại trừ hai người ra không ai có thể tiếp xúc đến tổ chức của bọn chúng."
Trong lòng Lục Xuyên Trạch thêm phần nặng nề, trùng vương trong giấc mơ có được cả năng lực khống chế người khác, có khi nào cũng liên quan tới chuyện này.
"Có tra ra địa điểm của tổ chức kia không?"
"Tra được một số thứ, bọn chúng thích bắt vài người lang thang bị bỏ rơi, hoặc bắt cóc một vài Alpha cường tráng, nói chung địa điểm bí mật lại lắt léo, chỉ có thể xác định được một căn cứ trong đó. Nhiệm vụ của hai cậu là trà trộn vào trong, tất nhiên là không dùng thân phận vật thí nghiệm, mà là nhân viên công tác."
"Đừng ngạc nhiên, thật sự là nhân viên công tác. Trên người những bán trùng bị biến đổi đều có gắn chip, trí nhớ của bọn chúng được lưu giữ trong đó, đám người đó cần bán trùng có trí thông minh cao làm công việc phục vụ. Hai người thích hợp mượn thân phận này để vào được bên trong."
Chử Trần nghe mà ngẩn tò te, bây giờ đang là thời đại hòa bình đúng không, những tên trùng tộc này chui ra từ chỗ nào vậy. Hay là bọn chúng đã là bán trùng từ lâu, vẫn luôn ẩn nấp ở thủ đô. Nghe thôi đã thấy kinh khủng.
Ngược lại Lục Xuyên Trạch vành mắt đã đỏ hồng, trong giấc mơ sau khi Chử Trần rời đi chỉ để lại một con chip, lẽ nào khi đó cậu ấy bị biến đổi rồi.
Nghĩ kỹ lại những chi tiết khi đó, Lục Xuyên Trạch cảm thấy khả năng không cao. Nếu thật sự đổi người cậu sẽ phát hiện đầu ra tiên, Chử Trần là độc nhất vô nhị, không ai có thể thay thế hay diễn thành cậu ấy.
Tuy nhiên rất nhanh Lục Xuyên Trạch bị giọng nói của hiệu trưởng cắt ngang suy nghĩ, "Chút nữa hai người đến thẳng viện nghiên cứu, buổi học ở trường đã tạm ngừng rồi."
Bước ra khỏi trường Chử Trần vẫn chưa hiểu câu tạm ngừng nghĩa là gì.
Đến khi có tin chấn động! Hai ngôi sao của trường quân đội tán tỉnh nhau trong nhà vệ sinh, ảnh hưởng nghiêm trọng đến bộ mặt của trường học nên bị xử lý đình chỉ học.
Nội dung bên trong càng bùng nổ, chỉ vài câu ngắn gọn Chử Trần đã thấy cậu cùng Lục Xuyên Trạch yêu nhau cực kỳ sâu đậm, không sợ chống lại hiệu trưởng, làm ông tức đến mức phun ra máu. Không hề hối cải với hành động của mình, còn ngang nhiên hôn nhau trong văn phòng, nên mới bị đình chỉ vô thời hạn.
Chử Trần đã không còn biết nói gì nữa rồi, hiệu trường sao lại thuê được người viết ra được cái nội dung có thể sánh ngang với mấy bộ phim mất não anh hai cậu diễn rồi đấy. Hoàn toàn có logic nhưng không hề đáng tin tí nào, như vậy mà bình luận phía dưới đều cực kỳ phấn khích.
Đây là sức hút của bài nhảm à?
"Cậu thở dài gì thế, có nhiệm vụ nên sợ à?"
Lục Xuyên Trạch lắc đầu, thành thật đáp: "Không phải chuyện đó, chỉ tiếc là chưa thật sự hôn cậu."
Mặt Chử Trần đỏ bừng, tức giận. Đuổi theo đánh Lục Xuyên Trạch túi bụi.
Ngay lập tức trang chủ lại xuất hiện bài đăng, hai người Lục Chử không bị những lời đồn làm ảnh hưởng, vẫn thân mật như trước, trêu chọc thả thính nhau vui vẻ biết bao.
Tin đồn phao ra rộng rãi, trong máy tín hiệu có cả tá người quan tâm đến cuộc sống tình cảm của Chử Trần, đều bị cậu block tuốt tuồn tuột.
Mắt không thấy tâm không phiền.
Viện nghiên cứu ở trong một căn phòng nhỏ bình thường, điều không bình thường nhất là lúc nào cũng có tướng lính cấp thượng tướng trở lên canh cửa, những công ty bên cạnh toàn bộ là tài sản không công khai của viện nghiên cứu.
Chử Phong đích thân ra đón hai người dẫn xuống tầng phía dưới, trải qua tầng tầng lớp lớp kiểm tra, xác minh danh tính hơn chục lần mới vào được.
Hai tên bán trùng vẫn bị nhốt trong phòng đặc biệt, trên người có gắn xích, càng giãy dụa thì càng siết chặt.
"Anh cả, bọn em không giống chúng chút nào, sao giả mạo để xâm nhập vào được."
Chử Phong cười vỗ vai Chử Trần, "Ai nói hai đứa diễn thành chúng chứ, dù có dùng thuốc thay đổi diện mạo cũng không ổn, mùi pheromone không thể giấu được. Còn thuốc thay đổi mùi pheromone thì lại gây ảnh hưởng tới sức khỏe, không thích hợp với hai đứa. Đi theo anh."
Hai người được dẫn đến phòng điều chỉnh chính, một dọc mã xuất hiện trên màn hình, không ngừng chuyển động trên tường lửa.
Lục Xuyên Trạch nhìn một lúc đột nhiên nói: "Lùi về sau mười ba bước, chỗ đó có một lỗ hổng."
Giám sát viên nghe theo cậu, nhưng không biết làm cách nào phát hiện được lỗ hổng. Người đó bối rối nhìn Lục Xuyên Trạch, ngại ngùng nói: "Không thì cậu tìm giúp tôi?"
Cậu nhẹ gật đầu, ngồi xuống thao tác một hồi, khỏi phải nói, lần đầu tiên Chử Trần trố cả mắt luôn.
Ngón tay gõ trên bàn điều khiển nhanh thoăn thoắt, từng lệnh code xâm nhập vào tường lửa biến mất không dấu vết, chỉ trong vài giây ngắn ngủi đã vượt qua tường lửa điều khiển được hệ thống của bọn chúng.
"Đại hoàng tử, như này à?"
Chử Phong cũng ngạc nhiên không kém, bọn họ kiếm một ngày trời cũng không tìm được lỗ hổng, Lục Xuyên Trạch chỉ cần mấy phút đã làm xong.
Đây là thiên phú, quả thật đáng sợ.
"Cậu đỉnh phết đấy chứ, nhiêu tuổi rồi, có muốn vào viện nghiên cứu không?" Ánh mắt của người đàn ông như nhìn miếng thịt béo bở, hai mắt sáng rực.
-----------------------------------
Chú ý:
[1] 三堂会审: Tức chỉ ba chức vị cao nhất của ba bộ phận trong triều đình, có nhiệm vụ đảm nhiệm tiếp nhận, điều tra và xét xử các vụ án. Tùy vào từng triều đại khác nhau mà ba bộ này sẽ có tên gọi và nhiệm vụ khác nhau, được bắt nguồn từ thời Tần và kế thừa xuyên suốt các triều đại trong hơn 2000 năm lịch sử của Trung quốc. Những vụ án mà bộ phận này tiếp nhận hầu như đều là những vụ án có tính nghiêm trọng hay có liên quan đến quan lại, hoàng thân quốc thích.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]