"Đẹp mắt." Nghiêm Đồng quẹt tương cà trên lưỡi dao vào bánh mì.
VJ gãi đầu một cái, hắn nghĩ, không phải có con dao ngực chuyên lấy tương cà sao, dùng dao thật có vị hơn?
Không nói những cái khác, quá hù người rồi.
Nghiêm Đồng đắc ý ăn bánh mì, ánh mắt nhìn Đường Trì đầu đầy mồ hôi, cười lẩm bẩm: "Tiểu Trì nhà tôi thật xinh đẹp."
VJ theo bản năng phụ họa nói: "Ừm, xác thực rất đẹp."
Nhưng, Nghiêm Đồng cũng không bởi vì lời phụ họa của hắn mà cảm thấy vui vẻ, ngược lại ánh mắt âm trầm mở to nhìn VJ: "Cậu cũng thích anh ấy?"
Tuy rằng cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, nhưng VJ vẫn thành thực nói: "Thích a, không chỉ mình tôi, còn rất nhiều người đều thích cậu ấy."
Ai bảo cả trại huấn luyện có hơn một trăm người, cậu là người nổi tiếng nhất chứ.
Bất quá, đối với Nghiêm Ngộ Sâm mà nói, đó cũng không phải chuyện dễ dàng tiếp nhận.
"Cậu thích anh ấy? Còn có rất nhiều người cũng thích anh ấy?!" Nghiêm Đồng chấn kinh rồi, đôi mắt hiện lên tơ máu có chút đáng sợ, thần sắc khá dữ tợn, giữa chân mày cố chấp thiếu chút nữa dọa VJ ném camera trong tay xuống đất.
"Nghiêm tổng, anh đừng hiểu lầm, không phải loại yêu thích như anh nghĩ, chính là sùng bái, là đơn thuần cảm thấy gương mặt cậu ấy rất đẹp, hoặc cho rằng cậu ấy ưu tú, cho nên sùng bái cậu ấy, hơn nữa cậu ấy ưu tú như vậy, không phải đều là ngài dạy dỗ tốt sao?" VJ liều mạng giải thích.
Không biết có phải hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cung-tinh-phan-ba-tong-ly-hon/994456/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.