Editor: Lam Phi Ngư
Sau khi tìm được một cái cớ hợp lí cho bản thân, Thời An liền thuần thục vùi người vào trong ngực Mục Hành, cậu yên tâm thoải mái chỉ huy anh ẫm mình đi.
Thái độ của chiến lợi phẩm bị bắt cóc vô cùng tốt.
Anh thậm chí còn miễn phí bổ sung phục vụ xoa bụng và dỗ rồng, thái độ tự giác, vô cùng phối hợp.
Ngay từ đầu, mỗi khi tới địa điểm mới, Thời An vẫn sẽ làm theo trình tự, sau khi biến lớn thì đi xử lí một vết nứt.
Nhưng theo thời gian dần trôi, sau vết nứt thứ sáu thì bé rồng trắng bạc đã từ bỏ đấu tranh. Cậu lười biếng nằm phịch trong ngực nhân loại, thỉnh thoảng lắc lư chóp đuôi, mọi việc đều dựa vào hơi thở của bản thân để dọa lùi ma vật, những việc còn lại đều giao cho Mục Hành xử lí.
Tại thời điểm xử lí vết nứt thứ mười, Thời An đã thành thói quen buông tay làm ông chủ.
Cậu ngáp một cái thật lớn, cuộn người lại thành một cục nhỏ, đầu cọ vào trong ngực Mục Hành, sau đó thảnh thơi rơi vào giấc ngủ say.
Đợi đến khi cậu mở mắt ra, bầu trời đã tối đen.
Tuy phải ôm bé rồng đang ngủ say ước chừng bảy tám tiếng, nhưng cánh tay Mục Hành vẫn vững vàng như cũ, anh tựa như không hề ngại mệt.
Thời An nheo mắt lại, giãn móng vuốt, ở trong ngực nhân loại duỗi cái lưng mệt mỏi:
"Hiện tại được bao nhiêu rồi?"
Mục Hành tính toán đơn giản trong lòng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cu-long-vuc-sau-thuc-tinh/2570912/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.