Hiện giờ tất cả đối với tôi đã thành quen thuộc.
Khi cảm giác choáng váng rời đi, khi tôi mở mắt ra liền nghe thấy bên tai vang lên một âm thanh thống khổ: "Xin lỗi Nhan Nhi, anh suy nghĩ rất lâu, vẫn là thấy chúng ta nên chia tay thôi."
Tôi sửng sốt ngẩng đầu, thấy xung quanh là quán cà phê quen thuộc, lập tức hiểu ra tôi lại xuyên đến một lần lựa chọn khác.
Tôi cũng khá là ấn tượng với lần lựa chọn này.
Tô Vãn Vãn nói cái gì mà bản thân bị chầm kẽm, biểu diễn một màn tự tử không thành, khiến cho Lục Sầm đau lòng, quyết định muốn chia tay với tôi.
Đời trước của tôi sợ hãi sau khi chia tay sẽ lập tức về trầu ông bà, nên khóc lóc cầu xin Lục Sầm đừng chia tay, lúc này hắn mới miễn cưỡng thôi không nhắc đến việc chia tay chia chân này nữa.
Nhưng đời này?
Tôi trực tiếp cười, hạnh phúc đến khóc mà nắm tay Lục Sầm: "Được, chúng ta lập tức chia tay!"
Mà Lục Sầm bên kia cũng vừa xuyên tới.
Hắn cũng biết rõ tình huống đang xảy ra, ý thức được mình vừa nói "chia tay", nhanh chóng mở miệng: "Nhan Nhi, anh không phải có ý đó, anh thật sự..."
Hắn đang muốn cứu vãn mối quan hệ, nhưng không nghĩ tới tôi kích động mà nắm lấy tay hắn tỏ vẻ đồng ý.
Hắn bối rối.
"Tống Nhan Nhi." Hắn không tin mà nhìn tôi, "Em thật sự đồng ý chia tay?"
Không trách hắn lại bất ngờ như vậy.
Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cong-luoc-nam-chinh-that-bai-nam-chinh-bi-xoa-so/2894212/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.