Lời này vừa nói ra, Lục Sầm sợ ngây người.
"Vãn Vãn, em...em tới đây, chỉ là vì mấy căn hộ?"
Đáng tiếc Tô Vãn Vãn ở bên kia hoàn toàn không nghe thấy hắn nói gì.
Cô ta lôi kéo bố mẹ Lục muốn căn hộ.
Nhưng bố mẹ Lục đang đau đớn nhận tang con trai, làm gì có tâm tình nghe mấy thứ nhảm nhí đó, bảo cô ta cút.
Cô ta tức giận, thét một cách chói tai vào bố mẹ Lục: "Mấy người trở mặt không nhận người! Tôi cùng Lục Sầm dây dưa lâu như vậy, cái gì cũng không cho tôi?"
"Các người cho rằng tôi nguyện ý lãng phí thời gian trên thằng con trai ngốc của mấy người sao? Còn không phải do hắn dễ lừa! Nhưng thế nào hắn lại cứ như vậy mà chết! Thật là đen đủi!"
"Sớm biết vậy tôi sẽ không cùng hắn lên giường."
Tôi sợ hãi.
Tôi luôn biết Lục Sầm và Tô Vãn Vãn mập mer, nhưng tôi không nghĩ tới hai người họ còn ngủ với nhau!!?
Tôi cảm thấy thật ghê tởm.
Nhưng người khiếp sợ nhất bây giờ không phải tôi, mà là Lục Sầm.
Chỉ thấy sắc mặt của hồn phách hắn trắng đến trong suốt, run rẩy nhìn Tô Vãn Vãn: "Cho nên Vãn Vãn, em cùng anh mập mờ dây dưa như vậy chỉ vì tiền của anh?"
Tôi thở dài một tiếng.
Ai có thể nghĩ tới, đến lúc chết Lục Sầm mới nhìn rõ được gương mặt thật của Tô Vãn Vãn.
Lúc này, hệ thống trong đầu tôi mở miệng: "Ký chủ, chúng ta phải khởi động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-cong-luoc-nam-chinh-that-bai-nam-chinh-bi-xoa-so/2894209/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.