Chu Triệt Vân vẫn giữ nguyên tư thế bịt chặt hai tai, không nghe thấy gì.
Bỗng nhiên, hắn ta cảm giác cổ mình bị siết chặt, tim khẽ giật thót, đầu óc còn chưa kịp phản ứng thì theo bản năng mở mắt ra, liền thấy Giản Tà đang cúi đầu ngay trước mặt mình.
Đang nhìn sợi dây chuyền vừa lấy ra trong tay.
"Cái này." Giọng cậu không chút dao động: "Lấy từ đâu ra?"
Tuy là câu hỏi, nhưng giọng điệu lại không hề mang ý nghi vấn.
Chu Triệt Vân ngẩn người một thoáng, lúc này mới nhận ra xung quanh mình vẫn chẳng có ai.
Chẳng lẽ... bọn họ vẫn còn ở trong lĩnh vực săn mồi sao?
Tuy quan hệ với con quái vật kia chỉ là quan hệ ký sinh plastic, nhưng Chu Triệt Vân cũng từng tận mắt chứng kiến vài lần nó săn mồi.
Theo lẽ thường, lúc này lẽ ra phải trở về hiện thực mới đúng.
"..."
Giản Tà nheo mắt nhìn hắn ta.
Trong tình cảnh chỉ còn hai người, bị nhìn như vậy khiến hắn ta không dám mạnh miệng, chỉ có thể lo lắng nói: "...Tôi, tôi lục đồ của cậu."
"Nhưng mà cậu để trong phòng, lại không sắp xếp, chẳng phải là để người ta lục hay sao?" Càng cảm thấy sự im lặng lúc này đáng sợ, Chu Triệt Vân ra sức tìm lý do biện bạch: "Hơn nữa cậu làm mất di vật, sau đó cũng chẳng tìm lại, điều đó chẳng phải chứng tỏ thứ này vốn không quan trọng lắm sao——"
"Xoẹt."
Hắn ta không kìm nổi bật lên một tiếng kêu thảm, đưa tay ôm lấy gáy, chỗ da ấy nóng rát bỏng.
——Mặt dây chuyền đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-co-chung-than-the-voi-ta-than/4663056/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.