Quái vật: "..."
Ban đầu, nó sững người vài giây, sau đó mới phản ứng lại được những gì Tần Trạc vừa nói, lập tức rơi vào trạng thái phẫn nộ tột độ: "Mày nói cái gì?! Đừng có quá đáng!"
Nó không bỏ qua việc Tần Trạc, sau khi mình nói xong, lại khẽ cong môi cười, ý chế nhạo trong đó rõ rành rành.
Thậm chí, khi con quái vật đang tức điên lên, vị này còn một lần nữa thản nhiên liếc về phía Giản Tà.
Giản Tà: "..."
Tốt lắm, đúng là... rất tự mãn.
Ban đầu cậu định không nói nhiều, trực tiếp ra tay giải quyết con quái vật tự chui đầu vào lưới này, nhưng thái độ của Tần Trạc khiến cậu đổi ý.
—— Hắn vậy mà lại khác hẳn vẻ mặt nhàm chán thường ngày, mở miệng với con quái vật một câu dài chưa từng có.
Giản Tà khựng lại một chút, rồi lặng lẽ ngồi trở lại ghế.
"Hơn nữa, đừng nói với ta là ngươi hoàn toàn không nhận ra... tên nhân loại của ngươi đang nóng lòng muốn thoát khỏi ngươi nhé." Tần Trạc như hứng thú hơn, lại lười biếng nói: "E là ngay cả chuyện nhìn thẳng vào ngươi cũng hiếm khi xảy ra? Không giống như với ta, em ấy từng đích thân thừa nhận rằng... thích gương mặt của ta."
Người bị nhắc đến một lần nữa, Giản Tà: "..."
"Hơn nữa, lúc nào cũng nhìn ta." Vị này bổ sung, rồi khẽ cười khẩy: "Vậy nên ngươi thực sự rất thất bại, đến việc khiến đối phương thật lòng để ý đến ngươi cũng không làm nổi."
Con quái vật: "..."
Nó... nó thật sự thua kém tên này đến vậy sao...?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-co-chung-than-the-voi-ta-than/4663055/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.