Trong miệng Giản Tà cắn miếng bánh mì, vừa đóng cửa, vừa đeo balo trên người.
Tất cả là vì lời nói mơ hồ của Tần Trạc khiến cậu cảm thấy không được tự nhiên, vô thức chậm trễ một chút... Hy vọng sẽ không đến muộn.
"Chào buổi sáng... Giản Tà."
Đột nhiên, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ phía sau cậu, dường như người nói có chút nhút nhát: "Cậu đi học à?"
"..."
Giản Tà nghe thấy liền xoay người lại, chỉ thấy người sau lưng đang nhìn chằm chằm cậu không chớp mắt.
Khi bắt gặp ánh mắt của cậu, đối phương xấu hổ c*n m** d***, cậu ta vẫn mặc bộ đồng phục học sinh màu trắng mà Giản Tà nhìn thấy vào đêm hôm đó, bên trên có viết dòng chữ ' Trường trung học số 2 Tây Thành', đồng thời trên mắt có một lớp băng vải khá dày, hình như là bị thương.
Là hàng xóm.
Thậm chí, cậu còn để ý đến những giọt nước trên vạt áo của đối phương, như thể cậu ta đã đứng ngoài cửa chờ cậu cả đêm nên mới có hơi nước đọng lại như vậy.
Giản Tà nói: "...Miệng vết thương của cậu đang chảy máu."
Nghe vậy, người hàng xóm mở to mắt, lập tức đưa tay ra che mặt, nhưng giữa các ngón tay vẫn lộ ra ít vết đỏ.
"...Ngại, ngại quá." Cậu ta đỏ mặt.
"Không sao." Giản Tà nói, khóa cửa lại, chuẩn bị đi về phía cầu thang mà thuận miệng nói: "Cậu không đi học à?"
Mặc dù đang rất vội, nhưng ai nhìn thấy hàng xóm đứng trước cửa nhà mình lúc sáng sớm sẽ thấy vô cùng bất thường, cũng sẽ nói mấy câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sau-khi-co-chung-than-the-voi-ta-than/4663020/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.